"Rốt cuộc ngươi đã làm gì với ta?" "Trần Trường An, tội của ngươi thật sự không thể nào tha".
"Người đắc tội ngươi là ta, có liên quan gì tới Ân gia chứ?", Ân Thiên Tử tức giận quát.
Tội không thể tha.
Đây không phải lần đầu tiên có người nói như vậy, Trần Trường An cũng chẳng quan tâm tới mấy lời này.
"Ngươi cũng biết không liên quan gì tới Ân gia sao?"
"Vậy năm đó ngươi muốn tìm ta thì có liên quan gì tới Ngô Danh Đao?" "Ngô Danh Đaol"
"Lại đây!"
Lời vừa dứt, vẻ mặt Ân Thiên Tử lập tức thay đổi, Ngô Danh Đao? Hắn ta còn sống ư? Hắn ta không chết sao?
Ngô Danh Đao nghe Trần Trường An nói, thân ảnh chợt lóe lên, lập tức bay vào hoàng thành, đứng bên cạnh Trần Trường An.
Ngay khi nhìn thấy Ngô Danh Đao, Ân Thiên Tử thật sự không thể tin vào mắt mình.
"Ngươi chưa chết sao?"
"Không đúng, ngươi không phải hắn ta, tuổi tác và tu vi của ngươi”. "Ngươi là... chuyển thế?"
"Vậy mà ngươi lại được chuyển thế?"
Ngay lúc này, trong đầu Ân Thiên Tử dường như cũng có một kế hoạch. Nếu Ngô Danh Đao có thể thì tại sao mình lại không?
"Danh Đao, chắc ngươi đã hiểu rõ rồi nhỉ?"
"Kiếp trước, ngươi vì người này mà chết".
"Đời này, đến lượt ngươi tự tay giết hắn ta rồi", Trần Trường An nhìn Ngô Danh Đao nói.
"Được", Ngô Danh Đao không nói thêm gì nữa, chỉ gật đầu nói một chữ "Được".
"“Hahahahal"
"Trần Trường An, ngươi muốn để hắn ta đích thân báo thù ư?"
"Ngươi cảm thấy có thể sao?”
"Ta đang ở Bất Tử Cảnh đỉnh phong, cơ