Nghe đồn loại khí này có uy lực rất khủng khiếp, kinh thiên động địa, khiến thần ma cũng phải khóc.
Nhưng luồng khí mà hắn đang nắm trong tay làm gì có uy lực bá đạo đến mức đó.
Nếu thật sự là khí huyền hoàng thì hắn đã không thể bắt được rồi.
“Căn nguyên đã bị tiêu hao gần hết rồi!”, Nguyệt Thần nói: “Nếu đem tôi luyện thì chắc uy lực sẽ không tầm thường, đặt nó vào đan điền, dùng chân nguyên nuôi dưỡng, sẽ có lúc cần dùng đến thôi.
Nếu như thật sự có thể bảo toàn được chút căn nguyên đó thì đến xẻ núi cũng chỉ là chuyện nhỏ!”
“Được!”
Triệu Bân cười hehe, cẩn thận đặt nó vào đan điền.
Dù cho nó có yếu thì cũng là khí huyền hoàng.
Nếu tế luyện được đến mức tinh tế thì nhất định có thể đập đá phá núi.
Nhưng tiền đề là hắn phải có đủ năng lực, nếu như tu vi không đủ thì dù cho có lấy được thần khí cũng không thể nào phát huy được uy lực, về điểm này thì chỉ cần nhìn thiên lôi là biết, là hắn đã khống chế uy lực của thiên lôi.
Vù vù.
Khí huyền hoàng vào trong đan điền của hắn mà cũng không chịu ngoan ngoãn, cứ bay tới bay lui, chủ yếu là bay quanh hạt giống tạo hóa.
Chắc là khí căn nguyên này rất thích hạt giống đó, thích đến thế thì nói không chừng còn có thể nảy sinh “tình yêu”.
“Phong ấn nhẫn ma lại đi!”, Nguyệt Thần lại nói.
“Lý do là gì?”, Triệu Bân vừa nói vừa dán một lá bùa lên trên nhẫn ma, không cho khí tức của nó lộ ra, đặc biệt là sát khí của nhẫn ma, nó đã