- Chú cũng đâu có trả lời câu hỏi của con, sao con phải trả lời chú?
Dương Lục nghe câu trả lời của cô cũng phải bất ngờ.
Từ khi nào cô bé của anh lại có can đảm chống đối lại anh như này chứ?
- Em vừa nói gì?
- Con nói chú đâu có trả lời...
Còn không để cho Ái Nhược Lam nói hết câu, Dương Lục đã lao tới chặn bờ môi của cô.
Anh không muốn bản thân mình thể hiện tình cảm với cô quá sớm nhưng bây giờ anh không thể chịu đựng được nữa rồi.
Người này là của anh cả đời đời kiếp kiếp này cũng chỉ có thể của một mình Dương Lục anh mà thôi.
Nhìn gương mặt của Dương Lục đang gần ngay trước mắt mình, trái tim Ái Nhược Lam đập loạn hết lên.
Môi anh thật mềm, cơ thể anh thoang thoảng mùi hương bạc hà man mát.
Cô muốn đẩy anh ra nhưng cả cơ thể đã không còn một chút sức lực nào chỉ có thể để thuận theo tự nhiên mà thôi.
Mãi đến khi Dương Lục buông môi Ái Nhược Lam ra, cô mới có thể cảm nhận được không khí.
Trái tim vẫn cứ đập liên hồi.
Nhìn hai bên gò má đang đỏ ửng của Ái Nhược Lam, Dương Lục bật cười thành tiếng:
- Làm gì mà ngơ quá vậy? Đâu phải chưa hôn bao giờ chỉ là đổi vị trí khác thôi mà.
- Chú...chú...
Ái Nhược Lam thật sự tức giận với câu trả
lời cho hành động vừa rồi của Dương Lục.
Môi là thứ thích là hôn mà được sao? Huống hồ đây còn là nụ hôn đầu của cô nữa.
Nó đáng quý đến bao nhiêu chứ.
Với cô hôn môi có ý nghĩa rất lớn đâu giống như ai kia.
- Ngoan! Đợi em học xong, tôi sẽ đền bù cho em.
Câu nói này của Dương Lục lại khiến Ái Nhược Lam đêm nay mất ngủ rồi.
Hôm nay là chủ nhật, Ái Nhược Lam không phải tới trường.
Cô nhàn nhã ở phòng khách đọc sách và uống nước cam.
Đang tận hưởng quãng thời gian yên bình thì một người phụ nữ bất chấp sự ngăn cản của bảo vệ cố chấp lao vào.
Nhìn thấy Ái Nhược Lam, Hoa Chi Hà hét lớn:
- Con bé kia, mau gọi Dương Lục xuống cho tao.
Mau lên.
Bảo vệ vừa lôi cô ta ra vừa ái ngại cúi người về phía Ái Nhược Lam:
- Xin lỗi tiểu thư! Làm phiền tiểu thư rồi, tôi sẽ lôi cô ta ra ngoài ngay lập tức.
- Khoan đã!
Ái Nhược Lam nghe giọng nói này rất quen.
Nó giống như giọng nói của người phụ nữ năm ấy cô nghe được vậy.
Hơn hết cô cũng muốn biết người phụ nữ này đến tìm Dương Lục để làm gì.
- Để cô ấy vào đây đi.
Bảo vệ nghe Ái Nhược Lam nói vậy cũng buông tay để cho Hoa Chi Hà bước vào.
Cô ta đi