Edit: Xíu
Hôm sau ngày hai mươi tám tháng mười hai âm lịch, chỉ còn hai ngày nữa là đến giao thừa, cho nên tất cả đồ ăn mà gia đình chuẩn bị cho năm mới đều phải bắt tay vào nấu, vì vậy, mặc dù trời tuyết ngừng rơi nhưng Chương Vân không đi chợ nữa mà ở lại trong nhà, giúp Chu thị làm đồ ăn , chỉ để tôn tử cha cha con ông cháu trong nhà gánh thùng mốc đậu phụ đi chợ bán.
Kể từ hôm qua Thường Quyên đến đây một chuyến, thấy Chương Vân không có vẻ gì bộ dáng luẩn quẩn trong lòng nên mọi người trong nhà đều cảm thấy yên tâm hơn, mặc dù bên ngoài bắt đầu có chút lời đàm tiếu phát ra, nhưng chúng lại không hề ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của gia đình Chương gia nữa, hơn nữa tết cũng đến gần nên từng nhà trong thôn cũng tất bật chuẩn bị đồ ăn cho năm mới, bởi vậy nên lời đồn thuỷ chung cũng không có khuếch trương ra.
Hiện giờ trong nhà có chút tiền, Chương Hữu Khánh và Chu thị đã bàn bạc chi tiêu một năm khá tốt, vì vậy cho nên năm nay làm món ăn cũng nhiều hơn so với những năm trước, như bánh gạo chiên, mochi hấp, mochi chiên*, năm trước chưa có làm qua vì trong nhà không có bột gạo nếp, mà mua thì lại đắt, rồi cũng luyến tiếc chiên nhiều dầu, năm nay thì tốt hơn, dầu trong nhà có đủ cho một năm dùng, làm món ăn cho năm mới chiên chút dầu không thành vấn đề gì, gạo nếp trong nhà cũng mua, hơn nữa lại được bà ngoại cho một gói to.Ngoài những món đồ ăn chiên giòn này, Chu thị còn bàn với Chương Vân muốn làm nhiều một chút hoa quế đường, bên cạnh đó còn chuẩn bị làm bánh nếp và bánh gạo, đợi đến ngày hai mươi chín làm xôi ngọt thẩm cẩm, mà hằng năm mừng năm mới đều phải làm bánh bao, cho nên hôm nay cũng phải ủ bột lên men để đến ngày hai mươi chín có thể lấy ra hấp, còn đối với sủi cảo thì có thể để đến trưa ngày ba mươi bắt đầu làm rồi luộc trước bữa tối giao thừa, chờ đến lúc ăn cơm tất niên là có thể bưng dọn lên bàn.
Nghe được nhiều món ăn đa dạng cần phải làm Chương Vân xém chút nữa choáng váng đầu, nhưng trong lòng lại rất vui, trong nhà càng nấu nhiều món ăn thì chứng minh được cuộc sống ngày ngày được khởi sắc tốt hơn.
Chương Vân tâm trạng vui vẻ, khí thế hừng hừng, bận rộn giúp đỡ Chu thị một tay, năm nay món ăn chủ yếu là bột gạo nếp, vì vậy, ngay từ khi Chu Dân trở về, Chu thị đã đem gần nửa bao gạo nếp đi ngâm, cũng đã qua một ngày hai đêm, mà lúc này bột gạo nếp dùng làm bánh hoa cao quế , bánh mochi chiên thì không cần thiết phải ngâm nữa, vì Chương Hữu Khánh đã xay thành bột nếp trước đó hai ngày, bây giờ chỉ để ráo nước rồi được chế biến riêng, bánh tẻ cần xay thành bột ướt, còn những loại làm bánh nếp thì hấp trong chõm gỗ.
Những cách làm khác nhau này khiến hai mẹ con bận tối mắt mặt mũi, lúc sau chỉ có thể phân công nhau người làm từng việc riêng. Chu thị thì nghiền bột ướt, Chương Vân canh giữ hấp gạo nếp trong chõm gỗ, thuận tiện làm sạch hạt vừng đen, phơi trên bệ cửa sổ rồi bắt đầu nhào bột để chiên bánh lá gai(bánh mochi) , đây là thức ăn duy nhất làm bằng bột mì.
Hai người phân công nhau làm việc, hơn nữa Chương Hưng thỉnh thoảng bon chen giúp đỡ, cứ như vậy hai mẹ con bận rộn mãi đến buổi trưa, đợi đến khi lúc Chương gia tôn tử ba người từ trên chợ trở về, thì mới làm xong được hoa quế đường, bánh tẻ, bánh tẻ không cần chiên cũng đã hoàn thành, còn lại bánh gạo chiên, bánh lá gai, bánh gạo nếp đều phải chiên, thì chờ ăn xong cơm chiều lại mở nồi chảo ra chiên.
Lúc Chương gia tôn tử ba người trở về thì trời cũng đã tối, Chu thị nghe thấy động tĩnh của bọn họ vào viện, mới giật mình nhận ra đã trễ thế này rồi, vội vàng cất những món ăn đã chuẩn bị để đi nấu cơm chiều.
Hàng năm cứ đến cuối tháng 12 âm lịch, bữa cơm chiều luôn được hoãn lại vì phải chuẩn bị đồ ăn cho mừng năm mới, tất cả mọi người đã thành thói quen, bởi vậy nên khi về đến nhà, đặt đòn gánh xuống, cũng không vội ăn cơm mà tự động đi làm việc của mình, Chương Liên Căn theo thói quen nhất quán là cuộn thuốc lá rời vào ống điếu rồi đốt lửa hút thuốc, hai cha con Chương Hữu Khánh, Chương Trình thì mang xẻng xúc, chổi tre, bắt đầu quét sạch tuyến trong và ngoài sân.
Chờ đến lúc trên tay mọi người không bận rộn nữa thì cả nhà sẽ ngồi quây quần bên bàn ăn tối, Chu thị hôm nay nấu mì sợi, vì hôm nay nhào nhiều bột làm bánh lá gai chiên nên chỉ cần lấy ra một chút rồi cắt, nấu là xong, hai ngày trước năm mới là bận rộn nhất, quả thực không có thời gian để làm thức ăn nhiều thời gian, nên chỉ có thể chấp nhận ăn một chút đơn sơ, đợi đến đêm giao thừa mới ăn một bữa cơm thịnh soạn.
Chu thị đang sột soạt ăn mì, trong đầu còn nhớ đến chuyện sinh ý, vội ăn vài miếng liền dừng đũa hỏi: "Cha bọn nhỏ, hôm nay sinh ý như thế nào?".
Chương Hữu Khánh gắp đũa mì sợi, một ngụm nuốt vào bụng, than thở nói: "Không có Vân nhi ở đây nên so với ngày trước kém hơn một chút, nhưng cũng bán được gần hết một bản đậu phụ, còn đậu phụ mốc thối của chúng ta chiên lên rất thơm nên không cần rao hàng cũng có người đến mua".
"Đó là nói như vậy, các ngươi cũng không thể như vậy được, không thể mỗi lần Vân nhi đều phải đi, mỗi lần Vân nhi đi đều rao hàng, gọi lớn, thời gian dài như vậy sao các ngươi không học theo một chút". Chu thị nghe xong thì nói hơi nóng nảy, còn ba người chỉ biết ngồi im lặng lắng nghe.
Chương Hữu Khánh tính hiền trầm như khúc gỗ, bảo hắn mở miệng thét to rao hàng , thật sự là không thể nói ra lời, nghe xong lời Chu thị nói, cũng có chút xấu hổ, liền dừng đũa trả lời:" Nương bọn nhỏ, nàng cũng biết tính khí của ta, nhưng nếu ta không thét to rao hàng được thì còn có Trình Tử, hôm nay toàn dựa vào con chào hỏi mời người mua, nếu sau này Vân nhi không đi được cũng không cần lo lắng đâu".
Nghe xong lời này, Chu thị, Chương Vân, Chương Hưng đều quay đầu lại nhìn Chương Trình, Chương Trình bị nhiều ánh mắt nhìn chăm chú như vậy , cảm thấy có chút ngại ngùng , cúi đầu lẩm bẩm nói: "Kỳ thật cũng không khó a..".
Nhìn vẻ mặt ngại ngùng của Chương Trình, những người còn lại ở Chương gia đều bật cười, ào ào nói đùa vài câu rồi nói chuyện ngày mai, "Cha bọn nhỏ, ngày mai mọi người trở về sớm một chút, về nhà tắm rửa một cái, nếu không phải vì trong nhà bận rộn chuyện buôn bán thì hôm nay phải tắm rửa sạch sẽ rồi".
"Ừ,ngày mai còn phải vội vàng đi bán đậu phụ mốc thối, hôm nay tắm rửa sạch sẽ cũng được, nhưng ngày mai trở về tắm rửa sạch sẽ sẽ tốt hơn,đem thân mình mùi thối của đậu phụ mốc thối đều rửa sạch đi để đón giao thừa là vừa đẹp". Chương Liên Căn nói tiếp, mặc dù bán đậu phụ mốc thối có thể kiếm được chút tiền, nhưng mùi trên cơ thể thực sự rất khó chịu.
Chu gật đầu cười nói," Trưa mai ta sẽ đun vài thùng nước sôi cho cả nhà , buôn bán nửa ngày cũng cũng được, mọi người đừng về muộn quá, tầm gần trưa trở về là tốt, sau khi về đến nhà thì dọn dẹp nhà cửa một chút rồi đi tắm rửa cho thoải mái, xong đi ngủ một giấc cho khoẻ, đợi đến đêm giao thừa thức dậy đón năm mơi".
Lời nói này khiến mọi người như được tiếp thêm sinh lực, Chương gia tôn tử ba người đều hưởng ứng, mọi người lại nhiệt tình bàn tán