"Nếu có thoa nhiều chàng nói thiếp lau đi, sau lại không có liêm sỉ mà đi hôn người ta!" - Lam Ninh giận dỗi.
"Như thế thì phí lắm!" - Đằng Cảnh liếm môi.
Lam Ninh đỏ mặt bỏ đi, vương gia lại cảm thấy thích thú việc trêu ghẹo Lam Ninh.
Nhưng không vì việc tư mà ảnh hưởng tới việc công, Lam Ninh quay lại tập luyện với mọi người.
Một mình đại vương phi thì mọi người thở không ra hơi rồi giờ lại có thêm đại vương gia nữa thì mọi người sống sao đây.
Đang tập luyện vô cùng bùng nổ thì một trận mưa lớn trút xuống, mọi người lập tức chạy về lều để tránh mưa.
"Ơ, vương phi đâu rồi?" - Mọi người nhìn xung quanh.
"Ừm, vương phi nói hôm nay mọi người đã tập luyện mệt rồi nên cho mọi người nghỉ sớm!" - Tiểu Phấn lập tức chạy đến báo tin.
Vừa ngắt lời xong tiểu Phấn vội chạy đi, bây giờ ngay cả mình là người thân cận của vương phi mà cô ấy không biết người đang ở đâu.
Chỉ chắc một điều là vương gia cao cao tại thượng là người mang vương phi đi.
"Chàng đang làm gì thế?"
"Che nàng lại!" - Đằng Cảnh cẩn trọng.
"Nhưng bây giờ đang trong liều làm sao mà ướt được!" - Lam Ninh thở dài.
"Nhưng nước đã làm ướt áo nàng, ta che lại lỡ bất chợt có người vào thì sao!" - Lam Ninh quan sát xung quanh.
"Đây là lều của đại vương gia, người khác muốn vào cũng thông báo một tiếng trước mà!"
Lam Ninh vừa dứt lời thì A Tú bước đi vào không thông báo hay có một dấu hiệu nào cả, tự tin mà đi vào.
"Thưa vương gia, chuyến vận chuyển lương thực thứ hai đã đến rồi ạ!" - A Tú tung tăng cộng thêm chút tăng động.
May mà Đằng Cảnh tiên đoán trước tương lai nên bây giờ Lam Ninh đang nằm gọn trong lòng vương gia và đảm bảo không ai thấy gì.
"A, thuộc hạ xin lỗi đã đi vào mà không báo trước! Bây giờ thuộc hạ cút ngay đây!" - A Tú chạy té khói.
"Bây giờ nàng cảm thấy lo lắng của ta không bao giờ thừa phải không!" - Đằng Cảnh tự tin.
"A, thuộc hạ xin lỗi đã đi vào mà không báo trước! Bây giờ thuộc hạ cút ngay đây!" - A Tú chạy té khói.
"Bây giờ nàng cảm thấy lo lắng của ta không bao giờ thừa phải không!" - Đằng Cảnh tự tin.
"Ờ không thừa thật! Bây giờ thiếp đi thay đồ được chưa?" - Lam Ninh gật gù đồng ý.
"Nàng đi thay đi, ta sẽ ở đây canh gác!" - Đằng Cảnh buông Lam Ninh ra
"Ta chỉ sợ chàng xông vào thôi!" - Lam Ninh trêu chọc.
Lam Ninh rời đi nhưng mùi hương vẫn vương vấn Đằng Cảnh.
"Mỗi tối ta đều hôn trộm nàng ấy nhưng luôn cảm thấy không đủ!" - Đằng Cảnh tiếc nuối.
A Tú sau