Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

C232: Mập lên


trước sau

Editor: ChieuNinh_dd.

Đã sớm cùng một chỗ, hơn nữa liền đứa nhỏ cũng có, bây giờ hậu tri hậu giác còn đến cái thông báo, Liễu Thư cảm giác thật 囧, nhưng mà sau đó chính là các loại khó chịu, bị Allen ôm ngang đi về nhà. Lần này lại không đi đường lớn, hắn cần phải đi đường nhỏ, bởi vì biết Liễu Thư da mặt mỏng, nếu thật sự ở trên đường lớn đi, khẳng định sẽ bị toàn bộ người bộ lạc trông thấy, như vậy liền có náo nhiệt xem rồi, mọi người tuy rằng là chê cười thiện ý, nhưng không tránh được khiến người ngượng ngùng.

Vùi ở trong lòng rộng lớn của Allen, bởi vì muốn trừng phạt nghiêm, hắn đều thả lỏng thân mình cường tráng kiên cường, để thuận tiện cho Liễu Thư động thủ, thoải mái, hai tay nắm cả cổ của hắn đầu hợp tiến lên, sau đó há mồm một ngụm hung hăng cắn ở trên lỗ tai của hắn, nghiến răng nghiến lợi oán hận nói: "Không được nói lời nói mới rồi nữa." Không thích cái gì, không bao giờ muốn nghe nữa.

Allen chột dạ vừa mắc cỡ day dứt, sau đó vì biểu đạt cảm tình của mình, đầu liền không ngừng cọ mặt Liễu Thư, yếu ớt nói: "Anh sai lầm rồi, không bao giờ nữa nói, mặc kệ thích hay là yêu, anh đều phải giao cho ngươi, chính là em." Nói rất chân thành, thời điểm mình nghe được ba chữ đó, trong lòng rất khổ sở, hắn cũng không muốn Liễu Thư có một chút khổ sở nào, vừa rồi thật sự là rất lanh mồm lanh miệng, hiện tại rất ảo não, chỉ hy vọng cô không cần để ý.

"Biết là tốt rồi." Liễu Thư cũng là miệng nói một chút, vừa rồi tuy rằng cô tức giận, nhưng là chính mình gây sự trước, rốt cuộc vẫn tha thứ hắn vừa rồi vô tâm, trong tay cũng ôm càng chặt, miệng la hét: "Không có lần sau, lần này thì tha thứ cho anh."

"Ừ ừ." Allen còn kém không gật đầu như giã tỏi, thấy nguy cơ giải trừ vui sướng hài lòng gật đầu, mắt thấy sắp đến nhà, tươi cười trên mặt liền càng sáng lạn, nhưng lại lộ ra cái biểu tình lấy lòng vô cùng không hợp với hình tượng nói: "Đêm nay anh làm ăn ngon cho em, ăn nhiều một chút, vừa rồi tức giận."

"Ừ." Hết sức nữ vương rầm rì một tiếng, Liễu Thư vẫy vẫy tay có chút khí thế: "Xác thực, vừa rồi ép buộc một phen em đều đói bụng, đói em không sao hai hài tử thì sẽ khổ sở."


"Vậy thì không có việc gì, bọn em đều là quan trọng nhất của anh, một ai cũng không thể có việc." Ôm người ba hai bước lớn cất bước về phòng, thật cẩn thận đặt Liễu Thư ở trên ghế trước bàn mới nói: "Như thế nào? Có khỏe không?" Vươn tay sờ lên giáp bụng kẹp giữa hai người.

"Tốt lắm, thật sự không giận anh." Xem thú nhân tựa như một đại cẩu trung thành, trong lòng lại không có tức giận gì, nhịn không được vươn tay sờ sờ đầu lông xù của hắn, cười thúc giục: "Em thật sự đói bụng, anh xác định còn lề mề ở đây?"

Một câu, Allen lập tức đứng lên, lưu lại một câu em chờ, anh đi nấu cơm. liền vội vã bận rộn đi phòng bếp nấu cơm, vì không cho vị khói dầu phòng bếp hun đến trong nhà chính, phòng bếp làm cái cửa gỗ, còn treo một tầng mành da thú, Liễu Thư ngồi bên gian ngoài, chỉ có thể từ trong khe hở mành nhìn đến bóng dáng Allen cao lớn, khác lại không thể nhận ra, nhưng mà bên tai vẫn nghe được các loại âm thanh công cụ giao hưởng bên trong phòng bếp, đột nhiên cảm thấy thực thỏa mãn.

Trải qua chuyện thổ lộ, Liễu Thư phát hiện cảm tình giữa mình và Allen đã thật sự thân mật khăng khít, có lẽ một đoạn này là một loại quá độ, có đôi khi cũng không khiếm khuyết, nhưng cứ thấy thiếu cái gì đó, đợi lúc sau mới thấy rằng viên mãn, thỏa mãn, mặc kệ như thế nào, trong lòng cô chính là nghĩ như vậy.

Tiểu thú trong hậu viện trong nhà trải qua một lần ướp chế thì ít đi một nửa, chăm sóc càng thêm thoải mái, huống chi bởi vì Liễu Thư lớn bụng, việc này bình thường đều là Allen toàn bộ làm tốt trước tiên, mà việc trong ruộng đất thì càng không tới phiên cô, khoai lang đậu tương mọc cũng khả quan. Dù sao cô vô ưu vô lự, không cần quản gì, cho dù là có, cô cũng chính là nhìn, căn bản không cần cô động thủ, chân chính là một người rảnh rỗi, tục ngữ nói đúng, người không thể nhàn, vừa nhàn liền... liền mập lên.

Nơi này cũng không có dụng cụ cân nặng, nhưng mà Liễu Thư ở khi rửa mặt nhìn đến ảnh ngược trong nước thấy mặt mình không chỉ tròn một vòng, thật là buồn rầu rối, sau đó liền phát hiện nhân sinh của mình chính là bị làm heo mà nuôi, thật là chịu đủ, làm heo nuôi thì cũng thôi, mấu chốt là cô thật đúng là dưỡng thành một con heo ^( ̄(oo) ̄)^.

Nhìn một cái, bụng tròn vo nhìn không tới thắt lưng, tứ chi phù thũng, mặt tròn tròn trắng trắng non non, kết hợp cùng một chỗ, trừ bỏ không phải con heo, toàn bộ một cái hình heo, quả thực không cần rất hủy hình tượng. Liễu Thư cũng bội phục Allen cả ngày ôm cô vào trong ngực, nhưng lại có thể ôm đi được, hơn nữa còn mặt không đổi sắc mà hôn xuống gương mặt của cô, đừng nói ngày nào đó làm lăn lộn, một ngụm cắn đi lên mới là.


"Cậu muốn giảm béo?" Ở trong mắt Alice, Liễu Thư không phải muốn giảm béo, mà là muốn tìm chết, người mang thai còn giảm béo, mập đâu chứ, nói ra cô còn rất hâm mộ, một thân thịt thịt, nghe nói như vậy thú nhân ôm mới thoải mái, hơn nữa không cộm tay, cô còn muốn làm sao ăn nhiều một chút để thêm chút thịt thịt đây. ChieuNinh~^&*dien~dan~{}:D^d^l^q^d

"Ha ha, cậu rốt cục nghĩ tới." Kathy cũng mặc kệ Liễu Thư giảm hay không giảm béo, ban đầu cô còn không để ý, hiện tại Liễu Thư vừa nói như vậy, nhất thời liền cười văng lên, chỉ vào cô không ngừng cười: "Cậu tuyệt đối không chỉ mọc ra một vòng thịt, thật là rất dễ nuôi, nếu tiểu thú nhà ta cũng giống cậu như vậy thì tốt rồi."

Kathy không biết nuôi dưỡng tiểu thú, chủ yếu là không quá nhớ phải cho chúng nó ăn, thuộc cái loại một lần đút cho rất nhiều, quên một cái liền quên chừng vài bữa, loại một bữa đói một bữa no, thú nào chịu được chứ, cũng mệt đến nhóm tiểu thú nhà cô ấy có Abby thỉnh thoảng chăm sóc mới không có trực tiếp treo luôn. Cho dù như thế, tiểu thú này cùng dưỡng với người khác, béo gầy chênh lệch thật đúng không phải lớn bình thường, bằng không cũng sẽ không làm cho cô nàng oán niệm như thế, thấy Liễu Thư béo một vòng đều có thể cảm khái ra.

"Nói bậy bạ gì đó hả." Eva bất mãn vỗ cô nàng một cái, thời điểm lại nhìn Liễu Thư chính là ngọt nhẹ khuyên bảo: "Cậu đừng nghe cậu ấy, có ấu tể cục cưng thì phải ăn nhiều một chút, cậu so với tớ tốt hơn nhiều, tớ mang thay Lỗ Cách giai đoạn trước là cái gì cũng ăn không vô, người gầy không thôi, thẳng đến sau đó mới tốt, nhưng chỉ có như vậy cũng không thể ăn bao nhiêu, mọi người đều nói, người lớn ăn được mới có thể tốt cho đứa nhỏ, cậu cũng không thể luẩn quẩn trong lòng giảm béo cái gì."

"Mọi người đang nói cái gì hả!" Liễu Thư quả thực đen mặt muốn chết, cô khi nào thì từng nói muốn giảm béo, nhớ tới cái này liền trừng mắt liếc mắt nhìn Kathy một cái, cộng thêm Alice chưa có làm rõ ràng tình huống liền bắt đầu ồn ào, sau đó vung tay một cái, bất đắc dĩ nói: "Tớ chỉ là thấy gần đây tớ ăn có chút quá nhiều, các cậu xem tớ đều tăng nhiều thịt như vậy, cho dù ăn nữa, bổ sung cũng là tớ."

"Như vậy rất tốt mà." Eva ngược lại vui vẻ nhìn thấy như vậy, vuốt bụng Liễu Thư cười nói: "Cậu ăn nhiều một ít, đứa nhỏ liền thêm một phần dinh dưỡng, có cái gì không tốt."

Như vậy rõ ràng thực nhị có được không, là không có gì không tốt, không tốt chính là hơi quá, cho dù là hai hài tử, dưỡng quá lớn mà nói cũng không được, hít sâu một hơi, Liễu Thư từ ghế trên chậm rãi đứng lên, Eva trông thấy chạy nhanh giúp đỡ, cô cũng không ngăn cản, kéo tay cô ấy nói: "Mấy ngày trước tớ ăn qúa càn rỡ rồi, quả thực là ngồi cũng ăn, đứng cũng ăn, nằm cũng ăn." Ngay cả trong đêm tỉnh dậy, đều sẽ nhét một tay ăn, ăn như vậy có thể không béo thành heo thì mới kêu là lạ đấy.


"Tớ cũng không phải giảm béo, hiện tại bụng lớn như vậy, tớ nên vận động một chút, đừng nhìn tớ béo, khí lực của ta cũng không lớn bao nhiêu, sinh đứa nhỏ khí lực chính là mấu chốt." Cái này nói có lý, Eva hoàn toàn thấu hiểu, thời điểm sinh Lỗ Cách một lần bắt đầu thoát lực, nếu không phải Vu y ở đó cũng thật nguy hiểm, nghe vậy cũng gật gật đầu: "Cậu nói rất đúng, nhưng có phải hẳn là ăn nhiều một chút hay không, thêm khí lực?" Ăn no mới có lực, Eva rất tin không nghi ngờ.

Thấy mình thật là sắp táo bạo, nói nhiều như vậy, thế nhưng con hàng này cũng không nghe hiểu được, cô quyết định vẫn là dứt khoát là được, lại quẹo vào cái gì đối một vài người là vô dụng, ngược lại vẫn là lãng phí nước miếng, quả thực là mất nhiều hơn được.

"Từ hôm nay trở đi, tớ trừ bỏ một ngày ba bữa thêm vào đồ ăn khác sẽ không muốn ăn." Đây là Liễu Thư trải qua nghĩ sâu tính kỹ cho ra, bình thường ăn cơm có thể, còn thêm cơm gì khác, vẫn là thôi đi, cái này dễ dàng thêm thịt béo nhất.

"Vậy sao được." Alice là người đầu tiên không đồng ý, Kathy vừa rồi cũng là nói đùa xong, thấy Liễu Thư làm thật sự, cô cũng lo lắng, chẳng những là lo lắng cho cô, cũng là lo lắng cho mình, nếu như bị Allen biết Liễu Thư muốn ăn uống điều độ có một bộ phận nguyên nhân là lời của mình, không biết Abby có thể hoàn hảo vô khuyết bảo vệ tốt cô hay không, hoặc là thật sự bảo vệ tốt cho cô, có lẽ thú nhân nhà mình sẽ không ổn, nhất thời làm sao ngăn lại, bộ dáng đó, còn kém không đi ôm đùi.

"Cậu, cậu trăm ngàn phải bình tĩnh, theo chúng tớ nói là nói như vậy, Allen khẳng định là sẽ không đồng ý." Ngốc ba ba nào đó hiện tại hận không thể một ngày không ngừng nghỉ làm đồ ăn ngon cho Liễu Thư, sau đó nhét a nhét, làm sao có thể để cho cô ăn uống điều độ, vậy thực không khoa học biết không?

"Không cần phải để ý hắn." Hồn không thèm để ý ngửa đầu: "Hắn hiện đang nghe tớ." Tin tưởng ở dưới sự kiên trì của mình, Allen vẫn sẽ nhả ra, đối với hắn cô là một chút cũng không lo lắng, liếc mắt quét vài khuê mật một cái, tiếp tục nói: "Tớ chẳng những muốn giảm lại ăn uống, còn có, tớ không thể mỗi ngày chỉ nằm phơi nắng."

Hiện tại là ngày mùa thu, cái gọi là cuối thu khí sảng thời tiết tốt, lúc này, thời tiết thật sự vô cùng tốt, lúc này thật sự là thời điểm tốt đẹp nhất mùa thu, cũng không có mưa rơi, mỗi ngày mặt trời đều mọc lên, không chói mắt không chiếu nóng người, ấm áp dễ chịu, người chuyển cái ghế dựa ở trong sân, ngồi đó tắm ánh sáng mặt trời chỉ chốc lát sau liền bắt đầu ngủ gật, thật là quá muốn lười. Nhiều ngày qua Liễu Thư đều là như vậy, vừa phơi nắng liền ngủ, sau đó lại tỉnh lại chính là nằm ở trên giường, không cần nghĩ cũng biết là ai ôm cô trở về. ChieuNinh tại: diendan.com

Mỗi khi như thế luôn cũng bị Allen nói một chút, cho dù bên ngoài mặt trời ấm cũng không thể ngủ như vậy, một khi gió thổi là sẽ sinh bệnh, nhưng mà Liễu Thư giáp mặt đáp lời, tiếp theo phơi nắng vẫn ngủ, tiếp theo lại bị ôm trở về, sau đó lại là vui vẻ không ngừng, cuối cùng Allen bị nháo không có cách nào khác, mình lại lo lắng, đặc biệt săn một con gấu lông rậm, sau đó lột da gấu, chuẩn bị tốt để cho khi Liễu Thư ngủ thì đắp.


Gấu lông rậm có mao lông rất dài, lại ấm áp, rất dày, đắp ở trên người Liễu Thư đừng nói lạnh lẽo, liền trực tiếp chảy mồ hôi, vì thế mỗi khi đều là nửa đắp, miễn cho không ngủ ngon còn nóng một thân mồ hôi.

"Không phơi nắng cậu làm gì thế, chẳng lẽ còn mỗi ngày rèn luyện thân thể." Từ trên bàn lấy một trái cây, Kathy mồm to gặm một ngụm, thuận miệng liền đáp lại một câu phun tào.

"Cái này cậu nói đúng, tớ chính là muốn vận động." Liễu Thư vỗ vỗ tay, tràn đầy đắc ý nói: "Vận động nhiều hơn cũng là có trợ với sinh sản, bây giờ còn sớm, tớ cũng không cần nhiều kịch liệt, ừm, mỗi ngày cơm nước xong đều chuyển vài vòng tán tản bộ vây quanh sân." Hoặc là làm một chút thể thao gì đó, coi như là trước tiên bồi dưỡng cơ thể.

"Ặc..." Một ngụm thịt quả liền nghẹn ở trong cổ họng, may mà cô phản ứng mau, mới không bị sặc, nhưng điều chỉnh thân mình xong, Kathy liền thấy mình cũng sắp bị thiêu, bị hai đôi mắt cực nóng như lửa nhìn chằm chằm, loại phúc lợi này thật tình không tốt hưởng thụ.

"Tớ, tớ đã nói nói..." Kathy đều sắp khóc, cẩn thận liếc Alice Eva trợn mắt với mình, không tự chủ được nuốt nuốt nước miếng, cô chỉ là vừa nói như vậy mà thôi, ai biết Liễu Thư vừa vặn liền chỉ có cái ý tưởng này, thật sự không phải cô xúi giục nha.

Mới không có lòng dạ để ý cậu ấy, Eva quay đầu tìm Liễu Thư cẩn thận nói, nhưng mà quay người lại không thấy người, vội nhìn Alice, sau đó tầm mắt nhìn lại về phía cửa, vừa vặn nhìn thấy Allen đầy người là mồ hôi trở về, nga, thì ra là thú nhân nhà cô ấy đã trở lại, khó trách nóng vội như vậy.

"Trên người anh bẩn, em không nên đụng." Thấy Liễu Thư chào đón, Allen kỳ thực là rất muốn tiến lên ôm, chính là mình vừa trở về, nhà trên người không sạch sẽ, vội vàng dừng bước, mà Liễu Thư bị quát bảo ngưng lại lại có chút mất hứng, hắn vội vàng trấn an: "Anh sẽ đi gột rửa." Cho Eva một cái ánh mắt trông chừng người, Allen vội vã quẹo vào hậu viện.

Hết chương 37_Q3.

Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện