Edit: KimLục Tấn gắt gao nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị, từ một cao tầng trong công ty biến thành một cửa hàng trưởng, điều này khiến Lục Tấn không giữ được chút thể diện nào.
Lục phu nhân:……Thật đúng là……Đến cửa hàng của mình làm việc, có gì mà phải xấu hổ.
Đột nhiên phát hiện, Lục Tấn rất giống Quan Hinh, đều có lòng tự tôn không thể hiểu được.
Chẳng lẽ chỉ có ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc mới có thể làm việc được?Lục phu nhân vô cùng đau đầu, đồng thời cũng sầu lo, Lục gia giao cho hắn có thật sự ổn không?Hắn thật sự có thể quản lý tốt sao?Lục gia chỉ có một người thừa kế là Lục Tấn, cũng không thể không giao cho hắn.
Trong lòng Lục phu nhân rất lo lắng, ánh mắt đụng phải đứa trẻ đang ăn canh trứng, trứng kia được hấp rất mềm mịn, múc lên thìa còn đung đưa qua lại.
Đứa trẻ thật cẩn thận, chậm rãi đưa vào trong miệng, cắn từng miếng nhỏ mà ăn.
Lục phu nhân giật mình, Lục gia ngoại trừ Lục Tấn là người thừa kế, còn có một người khác, chẳng hạn như đứa trẻ này.
Nhưng mà đứa trẻ còn quá nhỏ…Bồi dưỡng một Lục Tấn đã khiến Lục phu nhân tiều tụy, bây giờ lại phải bắt đầu lại từ đầu, quả thực nhìn thôi đã thấy sợ.
Nhưng mà, cần thiết phải có sự chuẩn bị.
Đại khái là vì đã có đường lui, Lục phu nhân cũng không lo lắng như vậy nữa, nói với Lục Tấn vẫn còn chưa đi: “Nếu con không muốn tới cửa hàng vậy con muốn đi đâu, hay tới chi nhánh công ty.
”Lục Tấn ngừng một lúc nói: “Vậy tới cửa hàng đi.
”Đi chi nhánh công ty là phải rời khỏi thành phố này, không biết Quan Hinh có đồng ý tới thành phố khác với hắn hay không, có khả năng Quan Hinh cũng không muốn hắn đi.
Lục phu nhân gật đầu, “Được, ngày mai tới cửa hàng đi.
”Lục Tấn thấy không còn đường lui, cũng không muốn dây dưa nữa, xoay người rời đi rồi.
Đi tới cửa, nhìn thấy bà cháu bên kia đang vừa ăn vừa nói chuyện, bầu không khí nhìn qua rất tốt.
Nhưng mà, điều này lại không liên quan gì tới hắn.
“Trân Trân, cục cưng, có muốn đi theo bà học tập không?” Lục phu nhân hỏi, “Cùng bà nội đi dạo khắp nơi trong công ty.
”Đi dạo là tốt rồi, đầu tiên phải khiến đứa trẻ không còn sợ người nữa.
Cùng bà nội tới công ty sao?Nam Chi gật đầu, “Đi theo, bà nội.
”Tuy rằng không thể chơi đùa cùng các bạn nhỏ có chút tiếc nuối, nhưng đi theo bà nội càng tốt hơn.
Lục phu nhân cười, “Đi theo bà nội gặp các cô chú.
”Mục đích là âm thầm khiến người trong công ty quen với đứa trẻ này.
Chờ đến khi đứa trẻ thành niên, đi học, bà cũng đến lúc nên chết rồi.
Hy vọng thân thể này có thể kiên trì được đến lúc đó, cho dù có chết sớm, cũng phải có sự chuẩn bị, nếu Lục Tấn thật sự muốn tranh đoạt Lục gia, cũng phải để cháu gái có vốn liếng mà tranh với Lục Tấn.
Lục phu nhân thở ra một hơi thật dài, từ nay về sau bà sẽ không thèm liếc mắt nhìn Quan Hinh nhiều thêm một cái.
Chính là chân chính từ bỏ người con dâu này, bà cũng có đủ thời gian để quan sát đứa con trai là Lục Tấn.
Quả thực, cảm giác của Lục Tấn cũng không sai, mẹ hắn đúng là một người rất bình tĩnh, thậm chí có chút máu lạnh.
Cả đời chỉ làm hai việc, cân nhắc lợi hại, bù đắp khuyết điểm, cho dù là con trai, cũng có thể từ bỏ.
Loại đồ giống như quyền lực, được ca tụng, được chú ý, một lời sai khiến vạn người này, thật làm người ta mê muội.
Khẳng định là Lục Tấn sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ có tranh chấp, đối với Lục gia mà nói, những tổn thất cho cuộc chiến này là không thể tránh khỏi.
Lục Tấn về đến nhà, nói với Quan Hinh: “Ngày mai anh sẽ tới cửa hàng đi làm.
”Quan Hinh căn bản không thèm để ý đến Lục Tấn, bởi vì hắn nói, hắn thích Thân Huân, đến nỗi việc Lục Tấn có đi làm hay không, cô cũng không thèm để ý.
Lục Tấn nhìn bộ dạng tâm như tro tàn của Quan Hinh, làm như không thấy mình, hắn cố ý đứng trước mặt Quan Hinh, Quan Hinh cũng rời tầm mắt, đưa lưng về phía Lục Tấn.
Bộ dạng như rùa đen rụt đầu này của cô khiến Lục Tấn không biết nên xử lý thế nào, chỉ có thể gọi hầu gái chuẩn bị thức ăn, hắn đã đói không chịu nổi.
Cơm nước xong, Lục Tấn lập tức đi tới phòng ngủ dành cho khách, không cần nghĩ cũng biết, buổi tối hôm nay sẽ không thể ngủ trong phòng ngủ chính.
Lục Tấn nằm trong phòng dành cho khách, hắn không rõ, hắn và Quan Hinh đến tột cùng là làm sao vậy?Rõ ràng là yêu nhau như thế, nhưng tại sao lại làm tổn thương lẫn nhau?Hắn chưa