Edit: KimNhìn nàng thật phí thời gian!Vô dụng!Huệ Đế suy tư, nhanh chóng rời sự chú ý khỏi Thi Bội Nhu, không để ý thêm nữa.
Vì để có thể sinh thêm nhiều hài tử, Huệ Đế lại giống như lão nông dân, nơi nơi khai khẩn gieo giống, đem lực chú ý tới các phi tử khác.
Đội trên đạp dưới là thái độ thường tình trong cung, người ta đồn rằng Thi tần đã thất sủng, rõ ràng đã sinh hài tử, nhưng ngược lại hoàng đế không còn cần mẫn như xưa, thật làm người ta kinh ngạc.
Nhưng các phi tần đều thật cao hứng, Huệ Đế lại bắt đầu sủng hạnh các nàng, mà mấy cái phi tử càng cao hứng, bởi vì các nàng bắt được quyền quản lý hậu cung, cảm giác nắm giữ quyền lực thật sự quá tốt.
Chỉ có Thi Bội Nhu ở một chuyến tuyến mà bi thương, không đúng, còn có Hoàng Hậu, Hoàng Hậu trực tiếp đóng cửa tu Phật, tín phật đến mức không thể tin được.
Hậu cung thật ra lại vô cùng hòa thuận, thỉnh thoảng có một chút ghen tuông cũng là chuyện thường tình.
Nam Chi cũng rất vui sướng, mẫu phi Hiền phi của cô có chuyện để làm, sẽ không oán hận về phụ hoàng với cô, sẽ không mỗi ngày thúc giục cô đi tìm phụ hoàng, hừ hừ, người lớn các người đều ngại ngùng không đi tìm, chẳng lẽ bảo bảo không biết xấu hổ.
Bảo bảo cũng có tôn nghiêm có được không.
Giải quyết xong chuyện linh dịch, Nam Chi cảm thấy thoải mái hơn một chút, ít nhất không lo bị bóp chết, chết ngạt hay các loại tử vong khác mỗi ngày.
Chỉ tiếc không thể ăn những chiếc bánh quy nhỏ mỹ vị nữa.
Nam Chi hỏi hệ thống: “Ca ca, ngươi có thể cho ta một ít linh dịch được không, ta có chút thèm.
”Hệ thống giải thích nói: “Linh dịch đã tiêu tán khắp trời đất, đã không còn.
”Nam Chi hoài nghi: “Thật sao, linh dịch là thứ tốt, ngươi sẽ không lấy sao?”“Là thứ tốt, cũng không có tốt như vậy, càng có nhiều thứ tốt hơn thứ này, ta không có tham lam một chút linh dịch.
” Hệ thống giải thích nói, “Về sau ngươi sẽ còn gặp được nhiều thứ tốt hơn, với tiền đề là ngươi phải còn sống.
”Nam Chi a một tiếng, “Ca ca, ngươi không được ghét bỏ Nam Chi phiền phức, bởi vì Nam Chi không hiểu mới hỏi, mẹ nói, cái gì không hiểu, có thể hỏi người lớn.
”Hệ thống: "Ta là hệ thống hướng dẫn của ngươi, về sau ngươi có thể hỏi ta bất cứ cái gì không hiểu.
"Nam Chi lập tức hỏi: “Vì sao nam nhân không thể bước vào phòng sinh, là bởi vì không may mắn, đối với nam nhân không tốt sao, thân thể nam nhân cường tráng như vậy, còn sợ nữ nhân sinh hài tử sao?”Hệ thống:……Hệ thống tránh nặng tìm nhẹ: “Giới tính, nam nữ khác biệt, nữ nhân sinh con, nam nhân không thích hợp ở đó.
” Một số điều, cô sẽ hiểu sau khi trải nghiệm thêm.
Đứa trẻ này rõ ràng đang sống trong một cuộc sống tốt, thậm chí còn không cảm nhận được sự khác biệt về giới tính.
Nam Chi hoài nghi, “Sao lại như vậy, ở bệnh viện có bác sĩ nam mà.
”Mặc dù Nam Chi chỉ là một đứa trẻ ba tuổi, nhưng rõ ràng cô đã được khắc dấu ấn của các nền văn minh khác.
Hệ thống không muốn trả lời, thậm chí còn chặn cô.
Nam Chi:……Nhìn cách cư xử của người lớn thật không nói nên lời.
Nam Chi nhanh chóng đem chuyện này ném ra sau đầu, kêu Liên Kiều cầm con diều ra Ngự Hoa Viên thả diều, Hiền Phi an bài mấy thái giám đi theo bảo vệ cô.
Cảnh sắc mùa xuân tươi tốt, hoa trong Ngự Hoa Viên nở rộ, thơm ngát, hoa viên rộng lớn này là nơi yêu thích của Nam Chi, còn có một chiếc xích đu do phụ hoàng bố trí cho cô.
“Thi tần nương nương.
” Nam Chi nhìn thấy Thi Bội Nhu đang ngồi trong đình, cô chạy chậm tới, hỏi: “Nương nương, đệ đệ không khỏe sao?”Trong mắt Nam Chi hiện lên vẻ nghi hoặc, tại sao Thi tần lại có vẻ không còn đẹp như trước vậy, hệ thống ca ca nói không có linh dịch tẩm bổ, sẽ có chút biến hóa, nhưng biến hóa thế này cũng quá lớn đi.
Muốn nói Thi tần xấu, cũng không phải, nàng cũng đẹp, nhưng so với trước kia, cảm giác thật khác, giống như, giống như…Giống như bạn của cô thua trong trò chơi, rất tức giận, khó chịu tới mức muốn khóc.
Thi Bội Nhu nhìn bé gái bụ bẫm, bánh bao trắng hồng, đặc biệt đáng yêu, nhìn chính mình thế này, ánh mắt chân thành, vừa đáng yêu vừa đơn thuần, Thi Bội Nhu cười cười nói: “Đệ đệ còn tốt.
”Đại khái là thân thể khỏe