Đại khái nội dung, Nam Nhiễm đã nghe hiểu.
Chỉ là có một đoạn,
"Có tiền mà còn hậm hực chết?"
Nguyên thân này, cũng quá yếu ớt rồi đó.
Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí giải thích
【 Ký chủ, nguyên thân bị hạ độc dược mạn tính.
Bởi vì độc dược trường kỳ ăn mòn thân thể nguyên thân, hơn nữa tính cách nguyên thân hướng nội, vẫn luôn buồn bực không vui.
Nội tâm và thân thể cùng bị tàn phá.
Nên mới dẫn đến tử vong. 】
Nam Nhiễm nghe xong, lặp lại một lần,
"Hạ độc?"
Hệ thống nãi thanh nãi khí,
【 Ký chủ, hiện tại thân thể của cô đã bị hạ độc.
Thời kỳ ủ bệnh của độc tính có thể dài tới mười năm. 】
Sau đó, hệ thống Tiểu Hắc Long lại nhanh chóng nói
【 Ký chủ yên tâm, Tiểu Hắc Long có thể giải độc cho cô! 】
Nó chính hệ thống không gì không làm được.
Chút độc này, rất đơn giản.
Năm phút sau, Nam Nhiễm ra khỏi WC.
Lại một lần nữa nghe được tiếng bước chân hỗn loạn, còn có thanh âm chụp ảnh tách tách.
"Hàn ca ca, Hàn ca ca, chị cười một cái đi."
"Đúng vậy, đúng vậy, tụi em rất muốn thấy Hàn ca ca cười."
Diệp Khuynh Hàn đi ra từ một hướng khác của con đường.
Mang giày bot, quần màu đen, nửa người trên mặc một chiếc áo thun trắng ngắn.
Tóc buộc cao kiểu đuôi ngựa.
Trên khuôn mặt tinh xảo không có một nụ cười.
Một cô gái thực ngầu.
Chắc là do quá cool, quá ngầu, nên các fan xưng hô thần tượng Diệp Khuynh Hàn là Hàn ca ca.
Nam Nhiễm cùng Diệp Khuynh Hàn vừa vặn đụng độ nhau.
Ánh mắt Diệp Khuynh Hàn dừng lại trên người Nam Nhiễm.
Ánh mắt như đâm vào người.
Nam Nhiễm phải đi qua con đường duy nhất này mới rời khỏi nơi này được.
Nhưng hiện tại, hành lang dài này đã bị fans của Diệp Khuynh Hàn chặn lại đông nghẹt.
Xung quanh còn có phóng viên đang quay chụp, căn bản không đi qua được.
Bước chân Nam Nhiễm hơi dừng lại một chút.
"Này, chặn đường rồi."
Tóc dài rơi xuống, che khuất gò má của cô.
Tất cả lực chú ý của mọi người đều ở trên người Diệp Khuynh Hàn, căn bản không ai nghe cô nói chuyện.
Cô duỗi tay, đẩy người trước mặt ra.
Cô vừa ra tay.
Diệp Khuynh Hàn hơi nhăn mày.
"Cô làm gì đó?"
Diệp Khuynh Hàn vừa mở miệng, mọi người nhất trí tập trung vào Nam Nhiễm.
Rất mau, các fan đã nhận ra Nam Nhiễm.
Phóng viên nhanh chóng ấn camera trong tay tách tách chụp.
Động tác trên tay
Nam Nhiễm không dừng lại.
Ngữ điệu không chút để ý.
"Cô nhìn không ra?"
Lúc nói, đã đem người đang ngăn trước mặt đẩy qua một bên.
Cô tiếp tục đi về phía trước.
Phía sau có fans khó chịu.
"Nam Nhiễm này, cô ta có ý gì vậy?
Sao lại ngang ngược như vậy?"
"Đúng vậy! Lúc trong TV thì thành thật ngoan ngoãn, sao trong cuộc sống hiện thực lại không có giáo dưỡng như vậy?"
Fans Diệp Khuynh Hàn ríu rít, không ngừng oán giận động tác đẩy các cô ra vừa rồi của Nam Nhiễm.
Diệp Khuynh Hàn nhíu mày, dường như cũng rất bất mãn với động tác vừa rồi của Nam Nhiễm.
Cô ta mở miệng.
"Nam Nhiễm, cô đứng lại."
Trên tay Nam Nhiễm cầm giày cao gót màu đỏ, đi chân trần.
Bước chân dừng lại.
Quay đầu,
"Hửm?"
Diệp Khuynh Hàn lãnh khốc nói.
"Xin lỗi."
Nam Nhiễm nghe từ này, tạm dừng ba giây.
"Cái gì?"
Dường như nghe không rõ.
Khẩu khí của Diệp Khuynh Hàn nặng thêm,
"Tôi nói, cô xin lỗi."
Nam Nhiễm dựa vào tường.
"Xin lỗi ai?"
"Fans của tôi."
Nam Nhiễm nhìn Diệp Khuynh Hàn thật lâu, môi hồng hơi gợi lên.
Ánh mắt đen nhánh, nhìn thẳng vào Diệp Khuynh Hàn, mang theo ác liệt,
"Cô là cọng hành nào, dám nói lời này với tôi?"
Nam Nhiễm vừa nói lời này.
Phỏng chừng tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng lại.
Trong nháy mắt, xung quanh yên tĩnh.