Editor: Ochibi
Bên kia
Thi Giai Nghi hiểu rõ, chỉ có nhẫn nại, mới có ngày xuất đầu.
Vì thế, dù là ma ma giáo dưỡng tra tấn thế nào, nàng cũng không rên một tiếng. Nỗ lực khiến bản thân trở nên tốt nhất.
Một tháng sau, ma ma giáo dưỡng muốn làm khó nàng, cũng không thấy cớ nữa.
Thi Giai Nghi nằm trong thau tắm, lau đi lau lại thân thể đầy thương tích của mình.
Trong khoảng thời gian này, nàng bị tra tấn gần như nhìn không ra hình người, trở nên gầy trơ xương, cơ thể không có mấy lượng thịt!
Thù này, nàng nhất định sẽ báo!
Tìm không thấy cơ hội gặp Dạ Vô Thương, không thể lấy lòng Từ Như Ý, nàng chỉ có thể tìm lối tắt.
Lúc này, nàng nghĩ tới Dạ Dục Cẩm. Hắn đơn thuần dễ lừa, hơn nữa lúc trước cũng có hảo cảm với nàng!
Điều dưỡng tĩnh dưỡng một thời gian, Thi Giai Nghi đem theo hộp thức ăn, đến cung Đại hoàng tử.
“Đại hoàng tử!” Vừa vào cửa, đã thấy hắn đang cầm sách ở nơi đó, Thi Giai Nghi vui sướng kêu lên.
“Là ngươi.”
“Ừ, mang đồ ăn tới cho ngài, mau nếm thử!” Thi Giai Nghi tràn đầy tin tưởng nói.
Dạ Dục Cẩm lập tức nhớ tới Từ Như Ý đã từng mang điểm tâm đến, lần đó dư vị vô cùng, lập tức khiến hắn thèm ăn.
“Được đó, được đó!” Hắn vui sướng. Nhưng ăn xong lại hoàn toàn thất vọng.
“Làm sao vậy?” Thi Giai Nghi nhìn mặt hắn suy sụp.
“Không thể ăn.”
“……” Thi Giai Nghi mặt gượng cười sắp chịu không nổi. Nàng mới sáng sớm đã tỉ mỉ chuẩn bị đấy!
“Không thể ăn thì để chỗ khác đi. Đại hoàng tử, còn muốn học làm thứ khác không?”
“Không muốn.” Dạ Dục Cẩm lắc đầu.
Học mấy thứ đó, chẳng qua là muốn khiến Từ Như Ý vui. Nhưng từ khi nàng lên làm Hoàng Hậu, đã bận đến mức không rảnh bận tâm chuyện khác.
Hắn đã rất lâu không gặp nàng, học được nhiều, cũng có ích gì đâu?
“Vì sao vậy?” Thi Giai Nghi hỏi.
“Như Ý tỷ tỷ, lâu rồi không tới gặp Cẩm Nhi……”
“Đại hoàng tử, ta cũng có thể thành bằng hữu tốt của ngài!”
Dạ Dục Cẩm nhìn nàng một cái, sau đó lắc đầu, “Không. Cẩm Nhi chỉ thích Như Ý tỷ tỷ!”
Thi Giai Nghi trong lòng ghen ghét không thôi, Như Ý Như Ý, tại sao bọn họ lại
để ý nàng ta như vậy!
Không đúng.
Thi Giai Nghi như bắt được điều gì.
Đại hoàng tử hình như thích quá mức, không còn giống loại tình cảm đối với người thường nữa.
Vừa nói tới nữ nhân kia, trong mắt hắn dường như có nhu tình không hòa tan được, rạng rỡ nhàn nhạt trên mặt làm hắn có vẻ tuấn dật phi phàm.
Thì ra, thiếu niên này cũng tới tuổi biết yêu rồi!
Tuy rằng ghen ghét trong lòng, nhưng với Thi Giai Nghi mà nói, đây là một cơ hội tuyệt hảo! Giờ đây, cuối cùng cũng bắt được nhược điểm của bọn họ!
Nhịn xuống kích động, Thi Giai Nghi ôn thanh nói: “Đại hoàng tử có thể phái người đi thỉnh nương nương đến!”
Dạ Dục Cẩm rất ít ra cửa cung này, vẫn luôn rất bị động, nghe nàng nói thế, lập tức cao hứng.
“Đúng vậy! Thật tốt quá!”
Thi Giai Nghi nhìn hắn. Cái này, rốt cuộc đã có thể vặn ngã Từ Như Ý!
Mấy ngày này, nàng cố ý tiếp xúc với phi tần khác, dần dần cũng thân hơn với họ.
Tuy các nàng không bị trục xuất khỏi cung, nhưng cũng không khác biệt mấy. Dạ Vô Thương không hề lâm hạnh các nàng, tại nơi hậu cung này cũng chỉ có thể cô độc sống hết quãng đời còn lại!
Thi Giai Nghi hẹn gặp vài phi tần, sau đó canh chừng mà nói để lộ cho Dạ Vô Thương biết.
Ngày hôm sau, Thi Giai Nghi và các phi tần khác, đến cung Đại hoàng tử.
Lúc này, bắt gặp Từ Như Ý cùng Dạ Dục Cẩm đang cười rất vui vẻ.
“Nha, Hoàng Hậu nương nương cũng ở đây sao. Thần thiếp tham kiến Hoàng Hậu nương nương!” Một phi tử trong đó đi tới.
Những người khác cũng đều thỉnh an.