Tử Vân Phong bên trong có một Linh tuyền linh khí dày đặc, so với mấy ngọn núi khác đặc biệt quý hiếm, chỉ là đầu nguồn rất nhỏ, chỉ có một khe duy nhất, bởi vậy được quản lý nghiêm ngặt. Tần Mặc Hàm cùng các sư huynh muội mấy người mỗi tháng được phân một ít, nàng cơ bản là để dành lại, mặc khác dẫn vào một dòng suối bình thường, đem linh tuyền hòa vào trong đó. Nàng ở Tử Vân Các phát hiện một quyển trận pháp bùa chú, cố ý nghiên cứu hồi lâu, ở trong dòng suối bày một Tụ linh trận, giúp nàng hội tụ linh lực trong nước lại một điểm.
Linh lực trong Linh tuyền mạnh mẽ vô cùng, chưa phải Kim Đan kỳ không dám trực tiếp dùng để uống, cho nên phần lớn Tần Mặc Hàm dùng để tắm gội, có thể rèn luyện kinh mạch, mặc dù không sánh được với tẩy tủy thoát thai hoán cốt, tuy nhiên hiệu quả rất tốt. Vì vậy nàng đặc biệt dành riêng cho Tô Tử Ngưng, đối với việc bổ trợ tu vi cho nàng ấy thật rất hữu ích.
Tô Tử Ngưng vừa xuống nước liền cảm thấy linh khí nồng đậm, toàn thân lỗ chân lông đều thư giãn mở ra. Cuồn cuộn linh lực mạnh mẽ không ngừng tràn vào khắp người, hội tụ ở đan điền sau đó liên tục xung kích toàn bộ kinh mạch trong người nàng, thập phần thoải mái. Nàng sống tám trăm năm, cách Độ Kiếp cảnh giới bất quá là một bước chân, tự nhiên biết đây là hàng tốt, Linh tuyền này phẩm chất dù không phải cực phẩm, thế nhưng có trận pháp ngưng tụ, đối với tu sĩ Kim Đan kỳ đều rất trân quý. Tần Mặc Hàm thế nhưng lại dành cho nàng một Luyện khí ngũ linh căn đến tắm gội. Phải biết ngũ linh căn chẳng những kém cỏi, còn hấp thụ linh lực vô cùng đáng sợ, chỉ mới nửa canh giờ, hai phần ba linh lực trong Linh tuyền đã tiêu hao đi.
Tô Tử Ngưng tuy rằng đã suy nghĩ thông suốt, nhưng nàng cũng không thể vô duyên vô cớ tiếp nhận hậu đãi lớn như vậy, qua loa tắm một hồi liền chuẩn bị lên.
Đang muốn đứng dậy lại nghe có tiếng bước chân cố tình vang đến, giống như là nhắc nhở nàng, nàng ấy đang đi vào. Chỉ là Tô Tử Ngưng phản ứng hơi chậm, cho nên khi Tần Mặc Hàm tiến vào liền nhìn thấy một mảnh trắng nõn thân thể đang vội vàng trở lại trong nước, tuy rằng chỉ nhìn thoáng qua, nhưng thứ không nên thấy nàng đều nhìn thấy cả rồi.
Tần Mặc Hàm có chút sững sờ, nàng sở dĩ không hết sức gây chú ý vì nghĩ các nàng đều là nữ tử, hơn nữa trong linh tuyền đều là sương mù vờn quanh trắng xóa, cũng không nhìn thấy cái gì, sẽ không quá xấu hổ. Chỉ là không dự đoán được Tô Tử Ngưng nhanh như vậy đứng dậy, mới vừa rồi đột nhiên nhìn thấy, lập tức có chút mất tự nhiên. Nhưng nếu phản ứng không đúng mực, trái lại khiến người ta xấu hổ, bởi vậy nàng thoáng đỏ mặt, liền bày ra dáng vẻ ung dung trầm tĩnh đi tới: "Vì sao lên nhanh như vậy, linh tuyền này rất có tốt cho nàng."
Tô Tử Ngưng xem nàng vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng có chút buồn bực, nhưng lại nghĩ mình thật ra cũng sống lâu năm rồi, sao có thể cùng nha đầu kia so đo, lúc này mới bình tĩnh nói: "Nước suối này quá quý giá, không nên để một ngũ linh căn như ta lãng phí."
Tần Mặc Hàm nhíu mày lại: "Sao gọi là lãng phí, ta biết nàng là ngũ linh căn, linh tuyền này ta tích trữ ba tháng, hôm nay đem nàng tới đây, chính là cố ý muốn dành cho nàng. Tuy rằng ta là song linh căn, nhưng kinh mạch đan điền thu nạp linh lực có giới hạn, cái này cho ta kỳ thực có chút lãng phí. Nhưng mà đối với nàng mà nói, lại vô cùng hữu ích. Ngày mai nàng phải thi đấu rồi, lúc này lại bị thương, dùng cho nàng tắm đều rất tốt."
Tô Tử Ngưng há miệng, lập tức phức tạp nói: "Tu vi của nàng cao hơn ta, như thế nào sẽ lãng phí, thứ này trân quý như vậy, nàng đều cho ta...ta..."
Tần Mặc Hàm cười cười, ngồi ở bên ao nhìn Tô Tử Ngưng, đôi mắt ấm áp nhìn nàng, ôn nhu nói: "Ta nói rồi, ta đối tốt với nàng, là có nguyên do. Ta không phải ngốc tử, nếu ta chịu cho nàng, khẳng định là muốn đổi lại thứ khác từ nàng, cho nên ta cam tâm tình nguyện trả bằng trân bảo, công bằng cực kỳ. Vì lẽ đó nàng có thể tiếp nhận, Tử Ngưng, nàng đừng ngại."
"Nàng đối tốt với ta, ta đều thấy rất rõ ràng, nhưng ta lại không thấy nàng từ chỗ ta có được cái gì." Nói xong chợt nhớ tới điều Tần Mặc Hàm nói ngày trước, liền cố ý nghiêng đầu nghi ngờ: "Nàng nói nguyên nhân là vì ta, nếu ta là nam tử, ta đại khái minh bạch là nàng muốn ngủ cùng ta, bất qua chuyện nữ nữ ta lại chưa từng nghe, chẳng lẽ nàng nói muốn ta, là cùng nam tử giống nhau, muốn ngủ với ta?"
Tần Mặc Hàm khẽ nhếch miệng, sắc mặt rốt cuộc giấu không được đỏ lên, nàng ninh hạ mi: "Nàng...... Nàng còn nhỏ, từ nơi nào nghe được mấy chuyện lung tung rối loạn này!"
Tô Tử Ngưng trong lòng âm thầm buồn cười, vẫn là giả vờ nghi hoặc: "Ta thấy trong sách, bất quá mấy ngày nay, nàng trước giờ không có ngủ cùng ta, hiện tại giữ ta lại là vì muốn ngủ cùng ta sao?"
Tần Mặc Hàm kéo căng mặt, nàng đối Chấp Mặc đúng là tình cảm rất sâu, nhưng chỉ là tin cậy cảm kích cùng không muốn rời xa, nàng ấy vừa là thầy vừa là bạn, nàng chưa từng có ý nghĩa xấu xa nào. Hiện tại bị Tô Tử Ngưng nói linh tinh, nàng làm sao còn giữ được bình tĩnh, trên mặt cố bày ra sắc thái đạm nhạt như cũ, nhưng tốc độ nói hiển nhiên không đúng: "Nàng đừng loạn nghĩ, ta không có ý đó. Nàng về sau không cần loạn xem mấy sách linh tinh kia, chuyên tâm tu hành, linh tuyền này nàng cứ tiếp tục ngâm, ta đi trước tĩnh tọa. Ban đêm ta sẽ không ngủ trên giường, nàng ngủ là tốt rồi, ta sẽ không ngủ với nàng..." Âm thầm muốn chưởng chính miệng mình, nàng mau mau ngừng lại câu chuyện, xoay người bước nhanh ra ngoài.
Tô Tử Ngưng cuối cùng bật cười, nàng cười đến xinh đẹp động lòng người. Dùng tay vốc lên một ngụm nước suối, trên mặt nàng ý cười phai nhạt chút, thở dài dựa vào bên ao. Tần Mặc Hàm...Tần Mặc Hàm...nữ nhân này đời trước chưa từng xuất hiện, lại ở trong đời này của nàng, đánh đổ đi pháo đài vững chắc mà nàng cố công gầy dựng.
Sau khi tắm xong, Tô Tử Ngưng mơ hồ có chút xúc động, linh tuyền này thật sự bất phàm, nàng thế nhưng đã đạt được Luyện khí tầng cuối, ngũ linh căn tiến cấp so với người khác vô cùng khó khăn, nàng có thể đạt tốc độ này, đều phải quy công cho Tần Mặc Hàm đã không ngại tiêu pha biết bao nhiêu đồ tốt dưỡng cho nàng.
Ban đêm Tần Mặc Hàm thật sự theo khuôn phép ngồi ở một bên nhắm mắt dưỡng thần, Tô Tử Ngưng nằm ở trên giường, nghiêng người chống đầu nói: "Hôm nay mới cùng đồng môn tỷ thí hai trận, nàng không mệt sao?"
Tần Mặc Hàm mở mắt ra nhìn nàng, ngay sau đó giơ lên khóe miệng: "Tử Ngưng là muốn ta cùng nàng ngủ sao?"
Tô Tử Ngưng sắc mặt cứng đờ, ngã đầu nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói: "Ta rất mệt, ta trước ngủ đây."
Tần Mặc Hàm buồn cười nhìn nàng hồi lâu, ngay sau đó hai tay vận khí, điều động linh lực, chìm vào trong tu luyện. Tô Tử Ngưng híp híp mắt, ngay sau đó thật sự ở trong phòng ngủ tràn đầy khí tức của Tần Mặc Hàm mà ngủ ngon lành, thế cho nên không phát giác sau nửa đêm, Tần Mặc Hàm cau mày, thần sắc thập phần bất an.
Lúc nàng mở mắt ra, Tô Tử Ngưng còn đang ngủ, trong ánh mắt nàng phảng phất một tầng ảm đạm, sâu kín mà thở dài. Trong lòng đau xót không thôi, nàng xoa xoa trán. Không biết sức mạnh kia từ đâu đến, lại để cho nàng nhìn thấy được Tô Tử Ngưng nguyên bản đã từng trải qua những bi kịch gì, chính là hiện giờ Tô Tử Ngưng gần như đã tránh đi được những khổ sở kia, vì sao câu chuyện ở trong mơ vẫn tiếp tục. Trong cõi u minh, sức mạnh kia là muốn bày cho nàng giúp đỡ Tô Tử Ngưng, hay là đang biểu thị rằng, cuối cùng xoay đi xoay