“Hóa ra chuyện là như thế này! Hai người đối xử với con tốt thật đấy” Nói xong Hoàng Ánh Tuyết lấy giấy ghi chú từ trong balo ra, nhanh chóng viết xong địa chỉ của Mạc Tình rồi đưa qua.
Mạc Hân Hy nhìn thoáng qua, trên đó ghi tên của một thị trấn nhỏ có phong cảnh nổi tiếng ở Châu Âu.
Nhân gian truyền răng trang viên Mộ Dung nằm ở nơi đó.
“Cảm ơn cô.”
Sau khi chào tạm biệt Hoàng Ánh Tuyết, vợ chồng bọn họ trở lại khu chung cư Ánh Trăng, đem chuyện của Tấn Khang sắp xếp ổn thỏa.
Sau đó, Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy lái xe thẳng đến biệt thự cũ của nhà họ Lục.
Muốn đi châu Âu, việc này cần phải nói rõ ràng với người trong nhà.
Hơn nữa cũng phải sắp xếp ổn thỏa việc trong công ty.
Tập đoàn Lục thị, kẻ muốn nhân cơ hội làm quỷ có quá nhiều.
Lục Khải Dã nhận được điện thoại của anh trai, vừa bắt máy đã nghe thấy có chuyện quan trọng cần thương lượng, việc này khiến lòng anh cũng có chút khẩn trương, chọn một người rồi quay về nhà cũ.
Thời điểm anh trở về vừa lúc nhìn thấy vợ chồng anh trai phía trước, đang chuẩn bị bước vào nhà.
“Anh” Anh ta chạy vội tới hô lên.
Lục Khải Vũ quay đầu nhìn lại chỉ thấy một mình hản trở về, có chút kỳ quặc hỏi: “Chỉ có mình em về? Lưu Cửu Nhạ đâu?”
Lục Khải Dã liếc nhìn vẻ mặt đau khổ của anh mình một cái: “Anh có phải hay không chuẩn bị nói cho cha mẹ biết thân phận của Mạc Vũ Lý, em không về một mình, chẳng lẽ còn muốn em mang theo Cửu Nhạ Về sao?”
Nhìn thấy vẻ mặt sầu khổ của em trai, vợ chồng bọn họ mới biết, Lục Khải Dã còn chưa biết thân phận của Nhị Bảo, mà vẫn luôn nghĩ Mạc Vũ Lý chính là con mình.
Chuyện này xảy ra quá đột