Sau khi giải thích cho Lý Duy Lộc, Mạc Hân Hy đột nhiên nghĩ tới Tấn Khang.
Cô không khỏi thở dài.
Nhị Bảo cuối cùng đã tìm thấy, nhưng còn Ngũ Bảo…
Lý Duy Lộc có chút khó hiểu: “Cô tìm được con trai rồi thì nên vui mừng mới phải.
Sao cô lại thở dài!”
Lục Khải Vũ đang thu dọn hành lý ở bên cạnh đột nhiên nói: “Lý Duy Lộc, tôi từng nhờ anh tìm một người phụ nữ tên Vương Kỳ.
Đã lâu như vậy, anh có manh mối gì ở đó không?”
Ngoài Nhị Bảo, điều khiến vợ chồng hai người lo lắng nhất chính là chất độc trên người Ngũ Bảo Tấn Khang.
“Vương Kỳ?” Lý Duy Lộc sững người một lát, sau đó cầm táo trên bàn trà lên căn miếng, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó.
Hồi lâu, anh ấy đột nhiên vỗ đầu: ‘À, tôi nhớ rồi.
Anh đang nói về nhà nghiên cứu từng làm việc tại Viện nghiên cứu Tùng Lâm?”
Lục Khải Vũ thở dài, nhìn vẻ mặt của anh, đã không còn hy vọng gì nữa.
Nhưng, ngay lúc anh chuẩn bị quay người đi Lý Duy Lộc đột nhiên nói: “Anh không nói mấy ngày qua tôi cũng quên mất.
Một tuần trước, cấp dưới của tôi phát hiện Vương Kỳ ở Viện Nghiên cứu Y học Châu Âu, đã nhận lời mời của nhà họ Mộ, đến làm việc trong Viện Nghiên cứu Y học của nhà họ Mộ”
Nói xong, anh ấy lại khó hiểu mà nhìn Lục Khải Vũ: “Chuyện này ở Châu Âu đã được đưa lên tin tức rồi.
Nghe nói lần này cô ấy sẽ trực tiết đảm nhận chức vụ phó viện trưởng Viện Nghiên cứu Y học của nhà họ”
“Nhưng, cũng đúng, bố cô ấy là quản gia của nhà họ Mộ.
Ông ấy ở nhà họ Mộ cả đời rồi.
Cô ấy cùng với anh chị em Mộ Dung Lãnh Hàng cùng nhau lớn lên, khi còn trẻ đi lang bạt khắp nơi, lúc lớn tuổi có con rồi thì trở lại nhà họ Mộ, trở lại bên cạnh bố mình, chuyện này rất bình thường”
“Đúng rồi, anh tìm Vương Kỳ làm gì?” Lý Duy Lộc não thô không cảm thấy được sự kích động của vợ chồng Lục Khải Vũ.
Mạc