Trên cầu thang tầng hai, Tấn Khang chậm rãi bước xuống, trên khuôn mặt gầy gò nở một nụ cười hạnh phúc.
“Chú Lý, đừng trách bố mẹ con, chỉ là bọn họ quá yêu cháu”
Lý Duy Lộc còn đang khó hiểu: “Yêu cháu? Vậy nên muốn đánh chú sao?”
Tấn Khang đi đến bên anh ấy: “Chú Lý, chú còn nhớ Hữu Sinh không?
Chính là con trai của Dương Ngọc Cương của tập đoàn Long Uy.
Đứa bé từng bị người của Long Minh Huệ tiêm một loại thuốc độc mãn tính”
Nói đến đây, Tấn Khang dừng lại, sau đó nhìn về phía Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ: “Cháu cũng bị Long Minh Huệ tiêm một loại thuốc độc giống như thế”
Lý Duy Lộc kinh ngạc há hốc mồm: “Cái gì?”
Tấn Khang nắm lấy tay Mạc Hân Hy, đứng bên cạnh cô: “Lần đó sau khi cháu bị bắt cóc, Long Minh Huệ đã sai người tiêm thuốc độc cho.
cháu để đe dọa anh cả.
Vương Kỳ là người nghiên cứu ra loại độc đó.
Chỉ khi tìm thấy cô ấy, mới có thể tìm được thuốc giải.”
Lúc này Lý Duy Lộc mới nhận thấy sắc mặt Lục Tấn Khang gầy gò xanh sao, anh ấy có chút bất mãn nhìn chằm chằm Lục Khải Vũ: “Anh chỉ nói muốn tôi giúp tìm người.
Sao anh không nói cho tôi biết lý do, nếu không tôi cũng sẽ không quên mất chuyện này.
“
Mạc Hân Hy ôm lấy Tấn Khang: “Nếu Vương Kỳ đang ở Châu Âu và còn là con gái của quản gia nhà họ Mộ, vậy chúng ta đưa Tam Bảo và Ngũ Bảo cùng đi đi.
Khúc Lăng Ái từng là sư tỷ của Vương Kỳ, Tam Bảo đã gặp cô ấy.
Có lẽ có thể nhanh chóng giúp Ngũ Bảo tìm được thuốc giải”
Lục Khải Vũ cảm thấy lời cô nói có lý, gật đầu: “Được, đưa Tam Bảo và Ngũ Bảo cùng đi”
Dưới tình huống này, không thể ngăn cản Mạc Hân Hy đi Châu Âu.
Vì vậy, Lý Duy Lộc không còn cách nào khác, đành phải đứng dậy: “Được rồi, vợ chồng hai người châu Âu tìm con trai.
Tôi sẽ trở về tiết tục tăng ca”
Nhưng sau khi nói xong, anh ấy cũng không rời đi ngay mà đưa mắt nhìn xung quanh.
Chút ý đồ này