Chẳng mấy chốc, người giúp việc ôm một chồng hồ sơ dày cộm được niêm phong bước vào.
Lý Thùy Linh cầm lấy một cái trong đó, cô ấy nhìn thoáng qua, sau đó vứt tới trước mặt Mộ Dung Lãnh Hàng: “Anh nói Mạc Vũ Lý là con trai anh, vậy anh xem báo cáo xét nghiệm ADN từ cơ sở ban ngành uy tín nhất Châu Âu rồi hãy nói”
Vẻ mặt Mộ Dung Lãnh Hàng đầy nghi ngờ, đang định đưa tay nhận lấy báo cáo xét nghiệm ADN thì Mạc Tình chợt giơ tay đè túi hồ sơ lại.
“Lãnh Hàng ơi, cái này là giả, anh đừng bị cô ta lừa gạt” Trong mắt Mạc Tình hiện lên một tia hoang mang.
Tại sao người nhà họ Mộ lại biết? Vũ Lý luôn sống ở biệt thự bên ngoài, anh trai còn đặc biệt sắp xếp vệ sĩ, người ngoài hoàn toàn không thể tiếp cận thằng bé.
“Giả?” Lý Thùy Linh cười khẩy nhìn cô ta.
“Tóc và nước bọt dùng để xét nghiệm đều do chính quản gia trong biệt thự của cô cung cấp”
Lý Thùy Linh nhìn Mạc Tình bằng ánh mắt khinh thường, Lý Thùy Linh cô chưa bao giờ coi một diễn viên tâm thường như cô ta ra gì.
Nếu như lần này không phải cô ta quá đáng, lợi dụng đứa con giả mạo để ép Mộ Dung Lãnh Hàng ly hôn với cô, cô hoàn toàn chẳng thèm ra tay với cô ta.
Loại đàn ông không có đầu óc như Mộ Dung Lãnh Hàng.
Thực ra, cô đã muốn ly hôn với anh ta từ lâu, chỉ là gia tộc vẫn muốn lợi dụng tài nguyên của nhà họ Mộ để phát triển việc kinh doanh, cho nên gây áp lực với cô không cho phép cô ly hôn.
Hôm nay chính là nhân tố quyết định để cô ta rời khỏi nhà họ Mộ, rửa sạch hết nhục nhã và khôi phục tự do.
Lý Thùy Linh thực sự khâm phục sự ngu ngốc và tham vọng của Mạc Tình.
Quả nhiên, Mạc Tình nghe Lý Thùy Linh nói xong thì sắc mặt càng thêm hoảng loạn.
“Lãnh Hàng à, anh đừng tin cô ta.
Cô ta ghi hận nên cố tình hãm hại em” Mạc Tình kéo tay Mộ Dung Lãnh Hàng, sắc mặt tái nhợt, dường như có thể té xỉu bất kì lúc nào.
Lý Thùy Linh lại cười khẩy: “Tôi cố ý hãm hại cô? Xem ra cô thật sự chưa thấy quan tài chưa rơi