“Tô Cẩm, chúng ta là thật tâm yêu nhau, cả đời Lý Duy Lộc anh không phải em thì không cưới, em đã đồng ý lời cầu hôn của anh, kết hôn sớm hay muộn thì có khác nhau ở chỗ nào? Nếu nhưu em không đồng ý, chính là không yêu anhI”
Lý Duy Lộc chu miệng, có chút hương vị bức hôn.
Tô Cẩm nhìn xem anh ta, vẫn còn có chút mâu thuẫn cùng do dự.
Giữa bọn họ tiến triển cũng quá nhanh, cùng ngày thổ lộ liền đi gặp gia trưởng.
Sau đó, trên đường trở về gặp gia trưởng, Lý Duy Lộc liền kéo cô ấy đến tiệm châu báu để chọn nhẫn kim cương cầu hôn.
Lúc này mới vừa cầu hôn, không đến một tháng liền kết hôn.
Tốc độ này quả thực quá nhanh!
“Tô Cẩm, em đồng ý với anh đi, em nhìn xem năm nay anh đã hơn ba mươi, Hân Hy còn nhỏ hơn anh hai tuổi đó! Con của cô ấy đã lên tiểu học.
Tâm tình này của anh, em có thể lý giải một chút, có được hay không?
Tô Cẩm bị anh ta quấn quýt không có cách nào, đành phải nói: “Chuyện này rất trọng đại, em phải thương lượng với dì một chút.
Anh cho em thời gian hai ngày cân nhắc có được hay không?”
“Dì? Dì của em ở đâu? Ngày mai chúng ta liền đi gặp bà ấy!”
“Nhà dì em cách đây khá xa, ở thôn Đạo Hương huyện Hoa Trạch.
Lái xe cũng phải mất mấy giờ đâu! Anh đừng gấp gáp như vậy, trước tiên cho em thời gian để suy nghĩ một chút có được hay không? Như anh đây thì cũng quá đột ngộ!”Trong lòng Tô Cẩm trong lúc nhất thời vẫn là không cách nào tiếp nhận.
Lý Duy Lộc nhìn ra cô khó xử cùng lo lắng, không ép buộc cô nữa, mà khẽ hôn một cái lên trên gương mặt của cô: “Vậy được rồi, Tô Cẩm, anh cho em thời gian hai ngày để cân nhắc.
Nhưng em nhớ kỹ, mặc kệ quyết định của em là gì, Lý Duy Lộc anh đều sẽ tôn trọng em.
Tô Cẩm, anh yêu em, chỉ cần em cao hứng là được rồi”
Tô Cẩm có chút cảm động: “Em sẽ suy nghĩ thật kỹ.
Không còn sớm nữa, mấy ngày nay anh ở trong công ty đã rất bận bịu rồi, anh cũng không cần tới tìm em