Vệ Bình vội vàng mở cửa xe, ngồi xuống.
Sau khi Thạch Thiên Bằng nổ máy xe thì thấp giọng hỏi: “Thế nào? Đã bỏ vào trong chưa?”
Vệ Bình gật đầu: “Đã cất kỹ, vị trí ngay tại phòng ăn, tuyệt đối kín đáo”
Thạch Thiên Bằng không nói gì, mà là thừa dịp chờ đèn xanh đèn đỏ, mở điện thoại di động ra, trực tiếp nhấn mấy lần ở phía trên, sau đó, trong điện thoại di động liền truyền đến âm thanh của Tô Cẩm.
“Chị Lưu Lệ, miếng xương này hiện tại liền nấu hay là chờ đến sau khi ăn cơm trưa xong lại nấu?”
Nửa ngày, mới nghe được Lưu Lệ nói::Sau bữa cơm trưa đi, hơn một giờ hãy nấu đi, sau khi nhóm Đại bảo tan học trở về, để bọn nhóc uống nước hoa quả ướp lạnh trước với bánh gatô.
Bọn nhóc còn phải đi học võ thuật, uống quá nhiều canh xương hầm cũng không tốt lắm.
Hay là chờ đến khi mấy đứa nhóc về hết hãy hầm canh đi!”
“Được, vậy em làm cơm trưa trước, chị muốn ăn gì?’ Tô Cẩm lại hỏi.
.
Truyện Tiên Hiệp
“Tùy tiện đi, chị không kén ăn, mì sợi là được rồi.
Tô Cẩm, nếu như em mệt, em liền nghỉ ngơi, chờ đến khi chị làm xong những thứ này rồi làm cơm trưa.”
Nghe đến đó, Thạch Thiên Bằng đóng điện thoại lại, âm thanh trong điện thoại di động cũng biến mất theo.
“Được rồi, không tệ” Nói xong, Thạch Thiên Bằng lấy một phong bì thật dày ra, trực tiếp ném cho Vệ Bình.
“Đợi đến khi tôi báo thù xong, cô ba ấy được vấn đề độc quyền ở trong tay Lục Vũ Tuấn, căn phòng ở kia sẽ là của anh!”
Mộ Dung Lãnh Nhu đã về đến Hà Thành.
Lúc đầu cô ta vốn dĩ muốn mượn tiệc sinh nhật của ông nội để trực tiếp đá Long Anh Vũ đi, sau đó lại để ông nội cảm thấy thất vọng với anh trai.
Một nhà chú hai đều là người mầm yếu không có chủ kiến.
Ví trí gia chủ của nhà Mộ Dung, ông nội cũng chỉ có thể cân nhắc đến cô cháu gái là cô ta.
Thế nhưng, khiến cho cô ta không nghĩ tới