Đầu bên kia của điện thoại, người đàn ông ba tốt Bạch Vĩ Hạo đang nấu nước ô mai cho Huyền My.
Gần đây Huyền My bị nôn ói khá nghiêm trọng, không ăn nổi cái gì.
Nghe Lục Khải Vũ nói xong, Bạch Vĩ Hạo tắt bếp, nghi ngờ hỏi: “Cậu cho rằng Lâu Văn Vũ tiết lộ thông tin sao? Tôi cảm thấy không thể nào có chuyện đó được.
Từ ngày cậu chỉ mới là một quản lý chỉ nhánh nhỏ.
bé, bắt đầu bước vào tập đoàn nhà họ Lục thì Lâu Văn Vũ đã ở bên cậu rồi, ít cũng phải bảy tám năm rồi đó! Chắc không phải là anh ta đâu”
“Đương nhiên tôi cũng mong không phải là anh ta, nhưng chuyện tôi bảo Phó Sâm đi thu mua cổ phiếu trong tay Ngô Duy Khánh thì chỉ có một mình Lâu Văn Vũ biết.
Sẵn tiện thì cậu tìm người điều tra Lâu Văn Vũ giúp tôi luôn đi!”
Đúng lúc này, Huyền My vừa mới uống được hai ngụm nước ô mai đã lại phải chạy đến bồn rửa tay nôn ra.
Bạch Vĩ Hạo cầm điện thoại di động chạy theo: “Huyền My, sao em lại nôn ra nữa, Nghe tiếng nói chuyện trong điện thoại, Lục Khải Vũ nhíu mày, anh cảm thấy không nhờ vả gì được cái tên Bạch Vĩ Hạo này.
Y như rằng, Bạch Vĩ Hạo đã bắt đầu kiếm cớ từ chối: “Tổng giám đốc Lục, bà xã cậu là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Long Thành, mấy cái chuyện nghe trộm, điều tra kín đáo này chắc cô ấy lành nghề nhất rồi.
Dạo này Huyền My nôn dữ lắm, mà ban ngày tôi còn phải đi làm nữa.
Cậu không biết chứ, dạo này bà xã cậu không đi làm, chuyện ở công ty trang trí nội thất Nguyệt Tú đều đang chờ tôi xử lý đấy!”
“Được rồi, coi như tôi chưa nói gì với cậu đi!” Lục Khải Vũ quả quyết ngắt điện thoại, anh thấy thật hối hận vì đã gọi cho Bạch Vĩ Hạo.
Anh nghĩ rằng Bạch Vĩ Hạo và Phó Sâm là bạn thân, để anh ta đi điều tra sẽ nhanh hơn, dễ dàng hơn.
Chỉ không ngờ rằng con hàng này giờ đã trở thành người đàn ông của gia đình, không nhờ vả được gì cả.
Lúc anh quay lại