Rất trung thành, chỉ là Lâu Văn Vũ tỉ mỉ, thành thục hơn một chút.
Chỉ là, sau khi kết thúc chuyện của Phó Sâm, anh đã đem hết tất cả mọi chuyện mà bạn gái cậu ta làm nói cho cậu ta, Lâu Văn Vũ đã xin phép nghỉ một tuần để về nhà xử lý việc riêng.
Nghe nói, sau khi cậu ta trở về thì đã trực tiếp nói lời chia tay, thế nhưng là nhà gái giống như không đồng ý, tụ tập một đám người đến dưới lần nhà Lâu Văn Vũ náo loạn để đòi bồi thường chỉ phí tổn thất thanh xuân của con gái bọn họ.
Tâm trạng của Lâu Văn Vũ trong khoản thời gian này quả thật là không tốt lắm.
Sau hai tiếng, mười rưỡi sáng, Lục Khải Vũ đã lấy được loại thuốc trong một khoảng thời gian ngắn có thể làm cho người ta trở nên điên loạn từ trong tay Vương Kỳ.
Sau đó, anh về công ty, trực tiếp gọi điện thoại cho Lư Bạch Khởi.
Đầu bên kia điện thoại, lư Bạch Khởi rất kinh ngạc:” Lục Khải Vũ, cậu, cậu muốn làm gì?”
Nghe được bên trong giọng nói anh ta chứ đầy vẻ đề phòng lo sợ, Lục Khải Vũ khẽ nở nụ cười: “Sao vậy? Ra tù mà cũng không báo cho người bạn cũ này biết một tiếng?
“Cậu, tôi nói cho cậu biết, Lục Khải Vũ, tôi có bệnh tim nghiêm trọng, xém chút nữa thôi là tôi đã chết ở trong tù, mới tìm được người bảo lãnh chạy chữa.
Tôi, thủ tục của tôi đều là hợp pháp chính quy, cậu đừng có mơ tưởng áp chế tôi nữa!” Trong điện thoại, mặc dù giọng nói của Lư Bạch Khởi rất lớn, thế nhưng là nghe trong đó lại không cảm thấy được chút uy hiếp nào.
Ngữ khí của Lục Khải Vũ chậm rãi nói: “Lư Bạch Khởi, anh đang sợ cái gì? Tôi cũng không nói là tôi muốn trả thù anh.
Anh căng thẳng như vậy làm gì.
Dù nói thế nào đi chăng nữa thì bố của tôi và bố cậu cũng là bạn học cũ mấy chục năm, bạn thân thiết lâu năm.
Nếu như tôi đuổi cùng giết tận với cậu thì chắc là bố tôi sẽ liều mạng với tôi mất!”
Thái độ của Lư Bạch Khởi đầy vẻ hoài nghỉ muốn đùa giỡn trò gì nữa đây?”
“Haiz, anh cũng biết ngày mai Khải Dã sẽ kết hôn, không biết như thế nào mà lại làm cho bố tôi nhớ đến lúc mà ông ấy còn trẻ, đêm qua lôi tôi ra để càm ràm một đêm.
Nói ông ấy cùng chú Lư thúc lúc tuổi còn trẻ chính là bạn bè thân thiết, thế nhưng mà có làm sao cũng không nghĩ tới, đến già rồi thì các con của mình lại trở thành kẻ thù.
Ông ấy hi vọng tôi có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước, cùng hợp tác với tập đoàn nhà họ Lư!” Lục Khải Vũ nói