Hơn nữa, sau hai ngày quan sát của cô, Hàn Tương Trúc dường như chỉ đơn giản coi Lục Vũ Tuấn như anh trai của mình.
Có lẽ cô ta cũng hiểu được thân phận của cô ta căn bản không thể trèo cao với Lục Vũ Tuấn!
Nếu đã như vậy, cô cùng Hàn Tương Trúc còn tiếp tục đối đầu nhau làm gì cơ chứ, điều này chỉ khiến cho Lục Vũ Tuấn càng thêm chán ghét cô ta mà thôi!
Không bằng cô ta nên nên cùng Hàn Tương Trúc tạo dựng mối quan hệ, từ từ tranh thủ tình cảm của Lục Vũ Tuấn.
Bạch Lâm Yên rất tự hào về sự thông minh của mình.
Tuy nhiên, mặc dù cô ta đã suy tính rất tốt, nhưng cô ta đã vô ý bỏ quên một người, đó là tiểu bá vương Tô Thu Nga.
Lời cô vừa dứt, đột nhiên có một người từ bên cạnh xông ra, dùng sức đẩy mạnh cô.
“Bạch Liên Hoa, cô thật là không biết xấu hổ! Còn cho mình là một người tài năng kiêu ngạo! Lễ nghĩa liêm sĩ cô biết bốn chữ này viết như thế nào không? Cả trường đều biết ngày hôm qua là cô nói xấu Tương Trúc trước mặt mọi người.
Hôm nay chỉ cần nói xin lỗi một câu là bỏ qua hết sao, còn mặt dày kêu Tương Trúc trước mặt Vũ Tuấn nói tốt giúp cô nữa.
Da mặt của cô đúng là dày quá, Tiểu bá vương Tô Thu Nga đang mặc đồ ngủ, trên đầu có đeo một chiếc băng đô hoạt hình, một tay chống nạnh, một tay chỉ vào mặt Bạch Lâm Yên không ngừng chửi rủa.
Giọng nói của Tô Thu Nga đầy vẻ tự tin, không hề kiêng nổ, vì vậy rất nhanh chóng đã thu hút rất nhiều người đến vây quanh theo dõi.
Bạch Lâm Yên âm thầm nguyền rủa một tiếng, tại sao cô lại xui xẻo gặp ngay tên ngu xuẩn này chứ!
Trải qua một buổi chiều bị Tô Thu Nga “giáo huấn”, cô không dám cùng cô ta ngay mặt phát sinh xung đột, chỉ có thể làm bộ rất lễ phép lùi về sau từng bước, mỉm cười nhìn về phía Hàn Tương Trúc.
“Tương Trúc, tôi biết cậu là một cô gái cởi mở, chắc cậu sẽ không vì mấy chuyện vặt vãnh này mà giận tôi đâu.
Nhớ đấy nhé! Cậu nhớ