“Là, là Lư Giai Y, đang trên đường tới rồi.” “Lư Giai Y? Bạch Vĩ Hạo, đầu óc cậu để đâu rồi!” Lục Khải Vũ tức giận cầm tài liệu trong tay ném vào người Bạch Vĩ Hạo.
Bạch Vĩ Hạo vội vàng tiếp lấy: “Cậu đừng tức giận, tôi cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.” %3D “Cậu không ngờ? Hai giai đoạn quan trọng nhất trong việc làm nhà là gì? Là thiết kế và thi công, thi công thậm chí còn quan trọng hơn thiết kế, cậu thế mà lại đem chuyện quan trọng như đội thi công giao cho Lư Giai Y, Bạch Vĩ Hạo, tôi nên nói thế nào với cậu đây?” Lục Khải Vũ vô cùng nhức đầu, anh không nhịn được mà phải xoa xoa huyệt thái dương.
MỞ cửa tập đoàn nhà họ Lục, Lư Giai Y lúc này đang nghe điện thoại: “Anh họ, anh làm sao vậy? Không phải nói đều là đội ngũ chuyên môn về thi công sao? Tại sao đến kiến thức an toàn cơ bản cũng không có?”
“Giai Y, em đừng lo, anh vừa tra qua ở camera giám sát dưới lầu một, cũng đã hỏi qua một vài công nhân, mà tìm ra được một kẻ thế tội.” Bên kia truyền tới âm thanh của anh họ cô ta.
“Kẻ thế tội?”
“Phải, nói ra thì chắc chắn em sẽ rất hứng thú đấy, là một kẻ thu mua đồng nát, nhưng anh lại tra ra được người đó có quan hệ thân thiết với Lam Hiểu, hôm đó xảy ra chuyện, anh ta cũng đi qua hiện trường thi công.” “Ý của anh họ là đem tất cả đổ cho Mạc Hân Hy?” Ảnh mắt Lư Giai Y đột nhiên sáng ngời.
“Đúng, anh đã mua chuộc tất cả các công nhân có mặt tại hiện trường, bọn họ đều có thể chứng minh rằng người đồng nát đó đã từng tiếp cận thang máy xảy ra chuyện ấy.”
Nghe được lời của anh họ, sắc mặt Lư Giai Y chợt thoáng qua một tia ác độc, Mạc Hân Hy, cô muốn gả cho Lục Khải Vũ sao? Nằm mơ đi!
Sau khi chuẩn bị xong tất cả chứng cớ, cô ta mới vội vã tới phòng làm việc của Lục Khải Vũ.
Lúc này, Bạch Vĩ Hạo vừa bị Lục Khải Vũ mắng xong, đang ở ngoài hành lang gấp gáp gọi điện thoại, để nghĩ cách bù đắp!
Nhìn thấy cô ta đi tới, Bạch Vĩ Hạo lập tức cúp điện thoại, tiến lên phía trước kéo cô ta: “Bà cô ơi, cô sắp hại