Cậu không muốn trở về, không nghĩ đến việc chịu thêm những chuyện huấn luyện ma quỷ đó nữa.
Nhưng mà, bây giờ cậu có thể đi đâu chứ?
Một mình Mạc Vũ Lý đi trên đường chính, đèn đường chiếu xuống màu vàng nhạt, bóng người nhỏ nhắn của cậu nhìn có chút cô đơn vắng vẻ.
Chỉ là cậu rất nhanh đã quyết định đi tìm Khúc Lăng Cường, tạm thời để cho Khúc Lăng Cường thu nhận cậu.
Ở trong thành phố này, cậu cũng chỉ biết Khúc Lăng Cường và mẹ của Lục Minh Húc.
Trong điện thoại cá nhân của cậu cũng chỉ có số hai người bọn họ.
Chỉ là không thể đi đến nhà của Lục Minh Húc được, mấy thằng nhóc kia bắt nạt cậu đến nghiện rồi.
Đi đến đó, nói không chừng mạng nhỏ này của cậu cũng không giữ nổi.
Sau khi quyết được, cậu lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Khúc Lăng Cường.
Đợi gần cả nữa ngày mới nhận máy.
“Chú Khúc, cháu là Mạc Vũ Lý, tối hôm nay cháu không có chỗ ở, chú cho cháu ở nhờ một đêm nhé!” Giọng cậu có chút đáng thương cũng có chút tủi thân.
Đầu dây điện thoại bên kia, ở trong khu chung cư xa hoa cao cấp Ánh Trăng, Khúc Lăng Cường nhìn Đào Lệ Mẫn ôm chân mình mãi không chịu buông, anh ta khẽ nhíu mày: “Cháu không phải ở tại nhà họ Hoàng à? Làm sao mà không có chỗ ở? Hoàng Ánh Tuyết đâu? Không có ở nhà hả?”
Đúng vậy, gần đây công ty thời trang Nguyệt Tú đang có những mẫu thu đông tới cần đưa ra thị trường, cho nên đến bây giờ anh ta vẫn phải ở công ty để làm thêm giờ, mới vừa đi tới cửa khu phố, Đào Lệ mẫn lại đột nhiên từ ở đâu chui ra, ôm lấy chân anh nói gì cũng không chịu buông tay.
“Anh Khúc, thật xin lỗi, thật xin lỗi, đều không phải là thật, em sai rồi, năm đó em không nên cùng anh chia tay.
Thật sự, tất cả mọi thứ đều do em sai.
Anh tha thứ cho em đi mà!
Tóc Đào Lệ Mẫn xõa tung, bật khóc nước mắt nước mũi tùm lum, giống như là đang thật sự biết hối lỗi vậy.
Từ đầu