“Em cảm thấy anh bây giờ là đang vui sao?” Lãnh Tư Thần ngồi trên xe lăn, rõ ràng là ngẩng đầu nhìn cô, lại khiến người ta có một cảm giác bị nhìn xuống cùng bễ nghễ.
Ý của lời này chính là không cho gặp?
Đã sớm liệu đến sẽ là kết quả này, nhưng vẫn không cách nào tiếp thu, cô cả ngày hệt như đồ ngốc đi theo mông anh nói gì nghe nấy rốt cuộc xem như là cái gì?
Hạ Úc Huân càng nghĩ càng khó chịu, thấp thấp rũ đầu, sắc mặt giấu trong bóng tối nhìn không rõ, chỉ có thể nhìn người bên cạnh gắt gao hai tay nắm chặt thành đấm……
Giây tiếp theo, cô run rẩy ngẩng đầu, một bước bước lên trước mặt Lãnh Tư Thần, một tay nắm cổ áo anh, một tay ấn trên dây lưng anh, dưới ánh mắt kinh ngạc của Lãnh Tư Thần đem cổ áo anh kéo mạnh về phía mình, sau đó, chạm vào môi anh……
Đồng thời, tay đặt trên thắt lưng anh cũng động tác vụng về, ý đồ đem thắt lưng cởi bỏ.
Tiếng môi lưỡi ái muội vang lên cùng tiếng mở thắt lưng kim loại va chạm phát ra lanh lảnh……
Lãnh Tư Thần tức khắc cảm giác được một dòng điện theo xương sống chạy thẳng lên trung khu thần kinh, cảm giác tê mỏi kia kích thích anh hơn nửa ngày vẫn chưa phục hồi tinh thần lại, bị động mà nhận lấy sự nhiệt tình bất ngờ của cô……
Hạ Úc Huân dùng sức tháo bỏ, liên tiếp thô bạo đem thắt lưng mở ra, sau đó trực tiếp vắt qua ngồi trên đùi anh, hỏi: “Bây giờ thì sao? Vui chưa? Lãnh Tư Thần, anh không phải muốn cái này sao?”
Vừa dứt lời, Lãnh Tư Thần giống như bị một chậu nước lạnh đổ ập xuống, nhiệt huyết toàn thân đều nguội lạnh, chậm rãi đông lại thành băng.
Khóe miệng dần dần gợi lên một tia chua xót, con ngươi tràn đầy lửa giận đốt cháy thê lương……
Lãnh Tư Thần cười nhẹ một tiếng, trào phúng nói: “Hạ Úc Huân, em cho rằng bằng chút kỹ thuật này của em có thể làm anh vui sao? Một lần kia không phải anh làm em vui, hả?”
Hạ Úc Huân mặt ầm một chút trở nên nóng bỏng: “Anh…… Anh……”
Anh nửa ngày cũng nói không ra lời.
Quả thật là không biết xấu