Sau khi Hạ Úc Huân rời đi không bao lâu, Lãnh Tư Thần một mình ngồi trong phòng khách rộng.
Hơn nửa ngày mới đè nén hạ được nhiệt độ ngọn lửa bên trong cơ thể xuống, nhưng cả đầu óc đều là hình ảnh vừa rồi cô cúi xuống trước người mình……
Chỉ cần tưởng tượng đến điểm này ngọn lửa cơ hồ lại muốn bùng lên.
Đáng chết, thật là xem nhẹ nha đầu kia!
A, vì con trai, cô thật đúng là không từ thủ đoạn.
Lúc này, tiếng chuông di động trong phòng khách trống rỗng đột ngột mà vang lên.
Lãnh Tư Thần nhìn người gọi hiển thị trên màn hình, mày nhíu lại, là bên kia biệt thự gọi qua.
“Alo, chuyện gì?”
“Alo, Lãnh tiên sinh a, ngài khi nào trở về? Đứa bé vẫn luôn đang đợi ngài! Cơm trưa chỉ ăn một chút, cơm chiều một chút cũng không động, tôi khuyên như thế nào cũng không chịu ăn……” Bảo mẫu nôn nóng nói.
“Đã biết, tôi lập tức quay lại.”
Lãnh Tư Thần thở dài cúp máy, sau đó lại gọi một cú điện thoại đem Lương Khiêm kêu lên đưa anh đi đến chỗ Tiểu Bạch.
Để thuận tiện, hiện tại Lương Khiêm ở ngay bên cạnh, hễ kêu là đến.
“BOSS, đi đâu?”
“Vân gian thủy trang.”
“Được.”
Lương Khiêm lúc này một bụng nghi vấn, nhưng chỉ dám ngầm suy nghĩ, không dám hỏi.
Vốn dĩ anh còn tưởng rằng BOSS đêm nay sẽ có mỹ nhân tiếp khách, nào biết nói chưa được một lát liền biến thành một mình.
Quả nhiên chị dâu không giống những người khác, không phải dễ thu phục, đưa trang sức đưa quần áo căn bản đều vô dụng.
Còn chờ một lát đi tìm cậu bé kia, trình độ khó giải quyết phỏng chừng hoàn toàn không thua gì chị dâu.
Nghĩ đến đây, Lương Khiêm nhịn không được ở trong lòng yên lặng bi ai thay cho ông chủ mình……
Lúc Lãnh Tư Thần đến biệt thự, Tiểu Bạch đang ngồi trên sô pha phòng khách chờ anh.
Bộ dáng cậu nhóc nhíu mi lạnh mặt quả thực cực kỳ giống anh, anh nhìn trong lòng có cảm giác nói không nên lời.
Huyết mạch thật sự là thứ rất thần kỳ.
“Lãnh tiên sinh, cậu cuối cùng đã trở lại!” Bảo mẫu nhìn thấy anh, vẻ mặt như nhìn thấy cứu tinh, nói:“Đứa nhỏ này lại đây ngoại trừ việc hỏi vài lần cậu chừng nào thì trở về, một câu đều không nói, cho cậu bé đồ ăn vặt không ăn, trò chơi cũng không chơi, ngồi ở kia động cũng chưa động……”
“Đã biết, dì đi nghỉ ngơi đi!”
Lãnh Tư Thần