Vạn sự khởi đầu nan, sau mấy ngày, Hạ Úc Huân vừa bận rộn quen với công việc, vừa cùng Thẩm công tử đấu trí đấu dũng, cuối cùng thuận lợi vượt qua một tuần đầu thích ứng khó khăn nhất.
Bất quá, đây đương nhiên không thể tỏ vẻ vạn sự đại cát, ngày mai Nam Cung Lâm liền phải khởi hành đi Mỹ an dưỡng, ý nghĩa những ngày kế tiếp cô hoàn toàn chỉ có thể dựa vào bản thân.
Một buổi tối trước ngày đi, Hạ Úc Huân mang theo Tiểu Bạch cùng Nam Cung Lâm ăn bữa cơm, ngay sáng hôm sau liền đi sân bay tiễn đi rồi.
Vào phòng chờ VIP, liếc mắt một cái liền thấy được cách đó không xaNam Cung Lâm và Lâm Na đang nói chuyện.
Cô vừa muốn đi ra, phát hiện Nam Cung Lâm và Lâm Na tựa hồ đang tranh chấp.
“Em không đi! Em tuyệt đối sẽ không đi! Nam Cung Lâm, anh sao có thể đối với em như vậy?”
“Anh đối với em như thế nào?”
“Như thế nào đối với em!? Anh sợ em hại con gái bảo bối của anh, sợ anh không ở đây em sẽ làm gì nó, phòng em hệt như đề phòng cướp! Anh còn hỏi em anh như thế nào đối với em! Em theo bên cạnh anh suốt hai mươi ba năm! Hai mươi ba năm! Là tảng đá cũng ấp nhiệt! Nhưng anh thì sao, anh lại đối với em như vậy đó! Con gái của người phụ nữ kia vừa về tới anh liền đem hai mẹ con em ném qua một bên! Nam Cung Lâm anh rốt cuộc có tim hay không……”
……
“Ách……” Nghe nội dung bọn họ cãi nhau, trực giác Hạ Úc Huân mach bảo lúc này mình không nên qua đi.
Lúc này, Nam Cung Mặc đang ngồi ở một bên ghế thờ ơ lạnh nhạt chú ý thấy cô và Tiểu Bạch tới, vỗ vỗ bên cạnh ghế dựa nói: “Lại đây ngồi, hai người bọn họ phỏng chừng còn cãi nhau a!”
Nói xong còn đưa cho cô một túi hạt dưa.
Tố chất tâm lý của Mạc cũng thật tốt quá chứ? Trên trán Hạ Úc Huân trượt xuống vài đường hắc tuyến, dắt Tiểu Bạch ngồi xuống, hỏi: “Tình huống hai người bọn họ là như thế nào a? Sao trước khi đi còn đột nhiên ầm ĩ vậy, dựa theo cốt truyện bình thường không phải hẳn là lưu