Trên ID Thỏ con ngoan ngoãn phía dưới quả nhiên có một Weibo mới nhất.
Một tấm ảnh vừa rồi Lãnh Tư Thần hướng tường sân chụp được, còn có một câu.
——[ Em là đẹp nhất kiếp này anh gặp được. ]
Em là đẹp nhất kiếp này anh gặp được ……
LãnhTư Triệt lặp lại mãi những lời này, hơi có chút thất thần, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, nhịn không được phỉ nhổ nói: “Anh, anh lừa tình cũng quá buồn nôn……”
“Thế nào, lúc này, em muốn một lần nữa theo đuổi cô ấy sao?” Lãnh Tư Thần đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi.
Anh đột nhiên thay đổi đề tài, LãnhTư Triệt không khỏi ngẩn ra.
“Nếu là như thế này, lúc này đây, hy vọng thành công của em thật ra so với anh còn lớn hơn rất nhiều.” Lãnh Tư Thần nói, thần sắc vẫn nghiêm trang trước sau như một.
LãnhTư Triệt nhẹ nhàng lắc lắc đầu, cũng nghiêm túc mà nhìn anh, gằn từng chữ: “Anh, chò dù có thể cô ấy sẽ không ở bên anh, thậm chí đời này không thể cùng anh ở bên nhau, nhưng, cô ấy thích anh, người cô ấy thích, là anh.”
LãnhTư Triệt vừa dứt lời, Lãnh Tư Thần đột nhiên đơ tại chỗ, cả người giống như bị xẹt điện, một lát sau, hai tròng mắt thậm chí hơi có chút chua xót……
Chưa từng có người……
Chưa từng có ai an ủi anh như vậy……
Chưa từng có người nào nói những điều này với anh……
Chưa từng có người nào vào lúc anh tuyệt vọng bất lực nhất nói ra những lời như vậy, một lần nữa đem con đường phía trước của anh chiếu sáng lên, một lần nữa cho anh dũng khí tiếp tục bước đi…
Sau khi tách khỏi Tiểu Huân, anh vẫn luôn một mình……
“Anh, anh làm sao vậy?” LãnhTư Triệt thấy thần sắc anh không đúng, vội vàng quan tâm hỏi.
“Không…… Không có việc gì……” Lãnh Tư Thần che dấu mà quay đầu nhìn về phía bầu trời đêm bên ngoài ban công.
LãnhTư Triệt bật cười mà đấm một cái vào vai anh, nói: “Này, anh, anh sẽ không thật sự cho rằng em sẽ theo đuổi Tiểu Huân chứ? 5 năm trước em cũng chưa xuống tay, 5 năm sau sao có thể xuống tay, em tuy rằng thích cô ấy, nhưng em muốn chính là một phần tình cảm độc nhất vô nhị, không muốn có anh cái bóng đèn này kẹp ở bên trong!”
“Sẽ, em sẽ gặp được người thuộc về em, người độc nhất vô nhị kia.”
“Cảm ơn!