Còn cô thì sao, không cần xem cũng biết, đầu tóc tán loạn, bất quá đầu ổ gà này là cô bực bội rối rắm mà tự mình vò.
So với quần áo dúm dó đầy người dấu chân, trên mặt Lãnh Tư Thần còn dính hoa, cô kỳ thật còn xem như tốt hơn.
“Sao nhanh như vậy đã trở lại? Còn tưởng rằng hai người các người chuẩn bị một đêm đại chiến chứ!” Âu Minh Hiên trêu chọc.
Không kịp Hạ Úc Huân nồi giận, Âu Minh Hiên bởi vì đã nhận ra Tần Mộng Oanh bên cạnh đang nhíu mày, trước khi Hạ Úc Huân mở miệng cũng đã lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai sửa lời nói: “Ai nha, Tiểu Huân, Lãnh Tư Thần, các người đã về rồi, hai người các người không có việc gì chứ? Gia hòa vạn sự hưng! Gia hòa vạn sự hưng! Có việc từ từ nói, đừng cãi nhau a! Phải làm gương tốt cho bọn nhỏ mới được biết không?”
“……” Hạ Úc Huân cực kỳ vô ngữ mà nhìn Âu Minh Hiên biến sắc còn nhanh hơn lật sách, mặt gượng gạo, một chút giảm xóc đều không có tư thái “Vợ quản nghiêm”.
Âu Minh Hiên bên này ngầm tò mò mà vò đầu bứt tai, cố tình lại không dám ở trước mặt Tần Mộng Oanh lỗ mãng nhiều chuyện, vì thế quyết đoán thay đổi cá nhân vì muốn vào cửa, một phen ôm lấy bả vai Lãnh Tư Thần nói” “Các người chơi ha, anh và Lãnh thâm trầm đi ra ngoài mua gói thuốc! Rất nhanh sẽ trở về!”
Hạ Úc Huân tùy ý nhìn hai người đàn ông lôi lôi kéo kéo rời khỏi sân, đem thịt nước đã nguội lạnh trong tay đặt lên vỉ nướng BBQ nóng hổi, sau đó như vừa mới chết một lần toàn thân thoát lực mà đem trọng lượng cả người đều nghiêng dựa vào vai Tần Mộng Oanh, nói: “Chị Mộng Oanh ô ô ô……”
“Làm sao vậy? Lại chịu thiệt gì à?” Tần Mộng Oanh hỏi.
Hạ Úc Huân ngấn lệ, đáp: “Vì sao phải dùng cái từ ‘ lại ’ này!”
Tần Mộng Oanh bật cười, xem phản ứng này, quả nhiên là lại chịu thiệt.
“Tên kia âm hiểm chết được! Chị biết anh ta làm thế nào để uy hiếp em không?” Hạ Úc Huân căm giận mà dùng sức đập bàn một cái.
“A, để chị đoán xem a…… Uy hiếp muốn đánh gãy chân tên đàn ông cùng em xem mắt?”
“Ô ô