【 Con quái vật thu mình vào trong lồng, thương tích đầy mình, bất tỉnh.
Nó mơ hồ nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài rạp xiếc, có lẽ rất nhanh nó sẽ bị yêu cầu xuất hiện lại trên sân khấu.
Nhưng bị huấn luyện không ngủ không nghỉ mấy ngày nay đã khiến nó kiệt sức.
"Ăn cơm!" Một đống cháo màu nâu đổ vào chậu thức ăn trước mặt quái vật.
Quái vật chống hai cánh tay bất lực của mình tiến đến gần chiếc lồng, từng ngụm mà nuốt đồ ăn.
Bởi vì quá vụng về, hắn đã không hoàn thành được mục tiêu nhiệm vụ mà ông chủ rạp xiếc đề ra, bị bỏ đói suốt ba ngày liền.
Nhìn thấy quái vật to lớn này đang dùng tướng ăn như một con chó, đám côn đồ cho ăn không khỏi chế nhạo, lại đổ thêm một muỗng cháo vào chậu, dù sao thì đó cũng là đồ ăn thừa, canh cặn của quán ăn, cho con quái vật này ăn cũng vừa vặn.
"Ăn nhanh lên! Ha ha ha! Xem nó ăn giống chó không kìa!"
Bọn côn đồ cười khoái chí như mọi lần.
Thấy con quái vật cứ một mực ăn thức ăn mà không có phản ứng gì, chúng đá tung chậu thức ăn, cầm gậy đánh thẳng vào bàn tay đang vươn ra ngoài lồng sắt của quái vật.
Những tiếng cười nhạo tràn ngập trong hậu trường rạp xiếc, những người dị dạng khác cũng bị nhốt trong các lồng sắt thờ ơ nhìn thảm cảnh của quái vật, trong mắt đầy vẻ chết lặng.
Bàn tay của quái vật không kịp thu lại, lập tức bị đánh cho gãy xương cốt, nps gầm từng tiếng rên rỉ đau đớn, khuôn mặt xấu xí ngước lên, đôi mắt xanh lam đột nhiên lóe một vệt âm u.
Một lát sau, đám côn đồ rời đi, đôi mắt quái vật đờ đẫn nhưng lại mang nụ cười đầy ác ý trên mặt.
Giết! Giết! Giết tất cả mọi người!】
— trích từ《 The wrath of Cthulhu 》
*
Franken nâng tay lên, biểu tình trên mặt lạnh nhạt thuộc về thần minh, hắn nói với nhân loại trước mặt: "Tín ngưỡng ta!"
Nhanh lên nói tín ngưỡng ta, như vậy ta lập tức sẽ cho ngươi mọi thứ ngươi muốn, bất cứ thứ gì cũng được, cho dù là trở thành thần minh.
Franken suy nghĩ một chút, cảm thấy ý tưởng trở thành thần thật sự không tồi, làm nhân loại mà hắn cực kỳ yêu thích này trở thành thần minh chỉ thuộc về hắn, bọn họ sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.
Cho đến khi thế giới bị hủy diệt, luân hồi một lần nữa bắt đầu, bọn họ đều sẽ không chia lìa.
Trái tim đập càng lúc càng nhanh, Franken đang đắm chìm trong tưởng tượng về một tương lai tốt đẹp của hắn, đôi mắt cất giấu sự chờ mong hướng về nhân loại nhìn như thế nào cũng thấy đáng yêu trước mặt.
Chu Vũ ngẩng đầu, tâm tình đã bình tĩnh trở lại.
"Ta sẽ không tín ngưỡng bất kỳ vị thần nào." Chu Vũ buông hai tay đang ôm lấy Franken, lui về phía sau, cầm lấy một con dao phẫu thuật khác trên bàn thí nghiệm.
Cậu coi như hiểu được, người đến tìm cậu không phải chỉ có Phong Hạnh, mà còn có thể là Tà thần.
Ma pháp của thế giới này thực ra không cường đại như trong các bộ phim hay tiểu thuyết của kiếp trước, cũng không đến mức có thể phá hủy thế giới trong tích tắc.
Nguyên nhân sâu xa cho việc các ma pháp sư có địa vị cao như thế là bởi vì có một số ác linh trên thế giới này thỉnh thoảng tạo thành thiên tai, mang đến những thảm họa lớn cho nhân loại, và chỉ có ma pháp sư mới có thể dễ dàng giết chết ác linh.
Như vậy với tư cách là người bảo vệ nhân loại, việc các ma pháp sư sở hữu địa vị, tầng lớp cao cũng là điều bình thường.
Mà nguồn gốc của những ác linh đó, theo như lời tuyên bố của Hiệp hội ma pháp sư, là do ảnh hưởng từ việc Tà thần đang ngủ say.
Chính vì vậy, Hiệp hội ma pháp sư đã cực lực bác bỏ hành động tín ngưỡng vào Tà thần, họ tin rằng đó là sự cám dỗ của ma quỷ, sẽ dẫn con người xuống Địa ngục.
Mặc dù không thể tin những lời nói một chiều của Hiệp hội ma pháp sư xưa nay luôn độc đoán, nhưng từ hàng loạt hành động của vị thần minh quái dị này, hắn cũng không phải loại thần hiền lành gì, chỉ e rằng hắn cùng Tà thần có liên quan.
Chu Vũ cau mày nhìn chằm chằm Franken với ánh mắt cảnh giác, một chút mồ hôi túa ra từ lòng bàn tay đang nắm chặt con dao.
Bây giờ cậu tuyệt đối đang ở thế bất lợi.
Đối thủ là một vị thần không rõ sức mạnh, còn cậu lại chỉ là một nhà giả kim không có khả năng chiến đấu.
Hơn nữa tầng hầm này chỉ có một lối ra, lại bị Tà thần không biết từ đâu ra chặn kín đường, cơ bản thì tầng hầm cũng chật hẹp nên không thể tránh né được quái vật hình thể to lớn.
Cậu không có nơi nào để trốn thoát.
Như vậy những gì cậu có thể làm là liều mạng, cho dù có hiệu quả hay không, cậu cũng không thể để bị bắt được.
Đối với việc làm theo yêu cầu của Tà thần và tín ngưỡng hắn?
Chu Vũ đã loại trừ lựa chọn này từ vòng gửi xe.
Khoan đề cập đến việc bản thân cậu là người theo chủ nghĩa duy vật, đương nhiên cậu không thể điên cuồng tín ngưỡng vào một thứ gì đó giống như dân bản xứ trên thế giới này được.
Nếu giả vờ lừa gạt Tà thần và bị hắn phát hiện, hậu quả có thể còn thảm khốc hơn.
Mà ngay chính bản thân cậu cũng không muốn đi tín ngưỡng loại thần này, có thể thấy từ câu chú triệu hồi đây không phải một thần minh chính phái lương thiện gì, càng giống một Tà thần trong các loại ác thần.
Tín ngưỡng Tà thần trong thế giới ma pháp huyền diệu đang cực lực lên án bác bỏ ác thần, nghĩ tới đó đều biết rằng kết cục sẽ không quá tốt đẹp.
"Vì sao? Ta sẽ cho ngươi tất cả mọi thứ!" Franken khó hiểu mà nhìn Chu Vũ, móng vuốt bén nhọn hướng về phía cậu, cố gắng bắt lấy cậu để hỏi rõ ràng.
Tại sao lại đứng xa như vậy, chỉ cần ôm lấy hắn như vừa rồi là được, không cần phải ở xa như vậy chỉ để thể hiện sự tôn kính.
Franken đi vào tầng hầm ngầm, không muốn nhân loại dễ thương này ở quá xa.
Chu Vũ nhìn Franken dần dần đến gần, ánh mắt hung tợn mà đâm dao tới.
Cậu vốn tưởng rằng Franken sẽ né tránh, nhưng cậu không ngờ hắn lại đứng sững ở đó để bị đâm một dao như vậy.
Máu tươi bắn ra từ miệng vết thương bị dao đâm vào, hai má Chu Vũ lấm tấm vài giọt máu, khiến khuôn mặt tái nhợt không chút máu càng thêm lộng lẫy.
Chu Vũ sửng sốt một chút, liền lợi dụng thời điểm Franken cúi đầu tò mò vuốt ve vết thương, xoay người bước đi, muốn đi vòng ra phía sau Franken , chạy ra khỏi tầng hầm.
.
truyện kiếm hiệp hay
Nhưng tốc độ phản ứng của Franken nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của Chu Vũ.
"A! Buông ta ra! Cút ngay!" Chu Vũ không thể chạy trốn, ngược lại còn bị Franken trở tay ôm vào trong lòng.
So với kích thước hình thể của Franken, Chu Vũ được ôm trong lòng có vẻ rất giống búp bê Barbie đáng yêu, dù có cậu giãy giụa không ngừng cũng không thể thoát khỏi vòng tay cứng như thép này.
Franken vẫn không có biểu hiện gì trên khuôn mặt dữ tợn, nhưng đôi mắt rất sáng, sự ngạo mạn vốn dĩ thuộc về thần minh trong mắt hắn đã biến thành nỗi si mê.
"Ngươi muốn làm gì? A! Cút, tránh ra!" Chu Vũ nhìn khuôn mặt của Franken càng ngày càng gần, trong lòng có linh cảm không tốt.
!!!
Franken hôn lên gương mặt Chu Vũ, vươn đầu lưỡi liếm đi vài giọt máu tươi trên gò má cậu.
Chu Vũ kinh ngạc đến sắp nôn mửa, đây, đây thật sự là một tên Tà thần lưu manh!
Trong không gian bịt kín ở tầng hầm, con quái vật xấu xí to lớn ôm một nhân loại tuấn mỹ nhỏ nhắn trên tay, hành động liếm máu trên mặt nhân loại có vẻ vô cùng sắc tình.
Tình yêu say đắm giữa nhân loại và quái vật mang lại cho bức tranh này cảm giác cấm kỵ không gì sánh được, nhưng tình yêu thuần khiết bộc lộ trong từng động tác nâng niu của quái vật khiến cảnh tượng này có chút ấm áp.
Chu Vũ nghiến