Bóng đêm thâm trầm, một bóng người mặc áo choàng đen trùm đầu đi vào nơi tối nhất của thành phố - phố Dark.
Đây là một khu chợ đen nổi danh ở thành phố nhỏ này, nơi tập trung số lượng tội phạm lớn nhất trong toàn thành phố, nhưng trật tự ở đây lại tốt một cách đáng ngạc nhiên, bởi vì những người quản lý của phố Dark rất có quyền lực, họ cưỡng chế áp đặt các quy định về buôn bán, giao dịch, không cho phép có người cố tình gây rắc rối ở đây.
Cả người Chu Vũ đều giấu dưới lớp áo choàng, không để người khác nhìn rõ mặt.
Kỳ thật, người trên phố Dark hầu hết đều mặc trang phục này, dù sao cũng có không ít thì nhiều những người muốn bí mật giao dịch tại chợ đen.
Phương pháp tốt nhất để che lấp đương nhiên là áo choàng rồi.
Chu Du đi thẳng hết một đoạn đường, chẳng mấy chốc đã đến một cửa hàng ở góc phố Dark.
"Ông chủ, y như vậy." Chu Vũ học được giọng điệu của nguyên chủ nói với chủ tiệm, móc ra một cái túi buộc bên hông, động tác di chuyển mơ hồ làm lộ ra mái tóc vàng nhàn nhạt có chút chói mắt.
Ông chủ tiệm là một lão già với bộ dạng âm trầm, vẻ mặt u ám, mặt mày nhăn nhó cầm chiếc túi nặng trĩu lên, mở miệng túi kiểm tra dược bên trong.
Các loại dược có màu sắc thuần khiết đựng trong những ống nghiệm thủy tinh trong suốt, dưới ánh đèn sáng ngời hiện ra vẻ đẹp mỹ lệ.
"Chà, cũng không tệ, lần này số lượng ít hơn trước, giá cả cũng không thể giống như trước được đâu!" Ông chủ tiệm nhìn một hồi, trong đôi mắt vẩn đục lóe lên một tia sáng, nhưng trên mặt lộ ra vẻ do dự, bộ dáng giống như rất khó xử, "Ngươi biết đấy, chúng ta đã bàn từ trước 50 bình mỗi tháng, nhưng ngươi xem, Riel thân mến, đây chỉ là 25 bình thôi! Thiếu một nửa số đó!" Riel là tên giả nguyên chủ dùng, dù sao cũng là chợ đen, cho dù nguyên chủ không rành cách đối nhân xử thế cũng biết không thể trực tiếp dùng tên thật giao dịch ở đây.
Chu Vũ vẫn không cởi bỏ mũ áo choàng, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt mịn màng không tì vết, đôi môi tái nhợt nhếch lên nụ cười châm chọc.
"Lão Jack, ngươi thật sự già rồi sao? Lão không nhìn ra được lô dược lần này chất lượng cao thế nào sao?" Cậu có được ký ức của nguyên chủ, tự nhiên cũng biết lời nói của người trên chợ đen không đáng tin cậy.
Dược của cậu làm ra so với của nguyên chủ, chất lượng cao hơn rất nhiều, khoan nói đến việc chỉ có 25 bình, nhưng số lượng một nửa đó có giá trị hơn nhiều so với 50 bình trước kia.
Cậu vốn dĩ lười để đăng ký bán trong hội đấu giá, chỉ muốn có tiền càng sớm càng tốt, nhưng không ngờ ông chủ lại nghĩ cậu vẫn như Khalil chỉ quan tâm đến thí nghiệm mà không so đo giá cả, muốn tiếp tục ép giá.
"Thật sự không được, vậy thì ta chỉ có thể đến chỗ khác thôi.
Dù xa hơn một chút, nhưng không sao, ta có rất nhiều thời gian." Chu Vũ làm động tác rời đi, tay đóng lại miệng túi, chuẩn bị lấy chiếc túi về.
Ông chủ tiệm thấy thế, lập tức luống cuống, trên mặt treo lên nụ cười có chút nịnh nọt: "Ôi ôi ôi, đừng có gấp như vậy chứ, Riel thân mến, vừa rồi là do ta không nhìn thấy rõ! Chúng ta cứ dựa theo giá lúc trước mà tính đi! Lão Jack ta là người đáng tin cậy nhất.
Đừng đi đến tiệm khác, nơi đó chính là hắc điếm(*), tàn sát chèn ép người khác rất tàn nhẫn.
Oh God! Ngươi sẽ không dám nghĩ đến lòng dạ tàn độc của tên Tom chết tiệt đó đâu!" (Hắc điếm: (từ cổ) quán trọ, khách sạn, nơi tạm trú; có thể do kẻ xấu lập ra nhằm cướp của, giết người khi có dịp)
Chu Vũ nhìn về phía lão Jack đang diễn trò trước mặt cậu, mặt không biểu cảm nói: "Giá sẽ tăng gấp đôi."
Thấy lão Jack do dự, Chu Vũ cầm lấy túi xoay người rời đi, lão Jack phía sau lập tức hét lên: "Được được được! Ta đồng ý! Gấp đôi! Ai bảo Riel là đối tác tốt nhất của ta chứ! Chỉ cần sau này có hàng, cứ đến chỗ ta bán! Ta sẽ thu vào hết!"
Lúc này Chu Vũ mới dừng lại, giao dịch thành công.
Trước khi đi, lão Jack không ngừng cười nói những lời hay tử tế, hy vọng lần sau Chu Vũ sẽ tiếp tục mang cùng loại dược chất lượng cao này đến, ông ta sẽ dựa theo giá cả như lần này mua vào.
Đối với việc này, Chu Vũ cũng không hề có ý kiến gì, cậu đã tính toán xong việc rời khỏi thành phố, lần này chỉ để gom đủ chi phí sinh hoạt và chi phí đi lại trước mắt thôi.
Ước lượng trọng lượng túi tiền trong tay, Chu Vũ buộc chặt miệng túi rồi buộc lại bên thắt lưng.
Xét thấy thái độ của lão Jack, dược của cậu chỉ sợ giá còn sẽ cao hơn, là cao hơn rất nhiều, nhưng hiện tại cậu đang cần tiền gấp, lão Jack là đường giao dịch mà cậu quen thuộc nhất, cho nên cũng chỉ có thể bán rẻ.
Nhưng mà sau sự việc này, Chu Vũ cũng đã nắm được trình độ giả kim thuật của mình, ít nhất sẽ không có vấn đề gì khi ứng phó với một bài kiểm tra cấp độ của học viện giả kim thuật.
Nên biết rằng lão Jack là điểm thu mua dược giả kim thuật lớn nhất trong phố Dark.
Ngày thường số lượng dược giả kim qua tay ông ta nhiều đếm không hết.
Dược của các nhà giả kim chính thức cũng thường có, nhưng chưa bao giờ thấy ông ta háo hức sốt sắng như lần này.
Có thể thấy được chất lượng lần này cao đến hiếm thấy.
Trong đầu tự ngẫm lại đường đi ban nãy, Chu Vũ bước ra khỏi phố Dark, ở một góc nào đó mà cậu không chú ý đến, một vài bóng người lén lút lặng lẽ đi theo.
Vừa ra khỏi phố Dark không lâu, Chu Vũ liền phát hiện phía sau có vài người, trong lòng căng thẳng, nắm chặt dao găm được giấu trong tay áo.
Quả nhiên không nên khoe tiền của ra ngoài, vừa rồi cậu quên phải cẩn thận hơn khi giao dịch với lão Jack, cộng với thân hình gầy gò của cậu rất dễ trở thành mục tiêu bị theo dõi.
Mặc dù trong phố Dark không được phép đánh nhau, nhưng khi ra khỏi phố Dark thì không ai quản lý.
Xung quanh phố Dark đều là một ít thường dân sinh sống.
Ban đêm, nơi đây rất vắng lặng, khác xa những khu phố ánh đèn rực rỡ giàu có.
Xét cho cùng, mặc dù thường dân khá hơn người nghèo ở khu ổ chuột một chút, nhưng họ cũng không tính là giàu có, chi phí dầu hỏa thắp đèn hàng đêm rất cao nên để tiết kiệm tiền mua dầu, bọn họ vẫn luôn nghỉ ngơi từ khi trời còn sớm.
Lúc này, cả con phố tối sầm lại, chỉ có một vài ngọn đèn đường được người gác đêm thắp sáng, miễn cưỡng chiếu sáng con đường phía trước.
Mặc dù mấy ngày nay Chu Vũ học được vài ma thuật đơn giản, nhưng thật ra chưa từng có kinh nghiệm thực chiến, cho nên cậu không muốn gây thêm chuyện, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi đám người phía sau, liền bước nhanh hơn, bắt đầu lấy đà chạy chậm.
Đám người phía sau thấy mục tiêu sắp chạy, lập tức tăng tốc đuổi kịp.
"Thằng nhóc! Đứng lại! Ta sẽ suy xét tha mạng nhỏ của ngươi!" Một gã đàn ông lực lưỡng với vết sẹo lớn trên mặt hung hăng quát, ba tên đàn em phía sau cũng rút ra dao và gậy gộc.
Chu Vũ không nói chuyện, tốc độ chạy vẫn vững vàng không hoảng hốt.
Thấy Chu Vũ càng chạy càng xa, sắp đủ khoảng cách để mất dấu, gã đàn ông mặt sẹo kia liền nhổ nước bọt, ném con dao trong tay về phía Chu Vũ.
Hắn ta ném góc độ rất tốt, con dao nhanh chóng hướng về phía đầu của Chu Vũ, Chu Vũ không còn cách nào khác là dừng lại, bước sang bên cạnh nghiêng đầu để tránh con dao.
Bởi vì cậu đứng lại đột ngột, cơ thể theo quán tính nên có chút không ổn định, mũ áo choàng của cậu bị tuột ra, để lộ mái tóc dài vàng óng càng thêm lộng lẫy trong đêm tối.
Mấy người phía sau thừa dịp lúc Chu Vũ đứng lại, nhanh chóng vây quanh cậu, nhìn với ánh mắt không mang thiện ý.
Chu Vũ ngẩng đầu, lạnh nhạt mà nhìn gã đàn ông mặt sẹo cầm đầu.
Khi linh hồn cùng thể xác dần dần dung hợp, cơ thể cậu đã xảy ra rất nhiều thay đổi, trước hết là vẻ ngoài của cậu trở nên mềm mại nhu hòa, mỹ lệ hơn, mang theo nét quyến rũ khó tả.
Làn da cậu cũng trở nên trắng sáng mịn màng hơn, hoàn toàn không giống bất kỳ người da trắng có làn da thô ráp với lỗ chân lông to nào trên thế giới này.
Nhưng đây không phải là điều Chu Vũ mong