Chương 162: Gặp được anh, tôi cảm thấy rất vui vẻ
“Đang ở trên dòng sông thời gian, tôi gặp được anh.”
“Không sớm một bước gặp nhau, không trễ một bước lạc mất.”
“Không sớm không muộn, vừa vặn lại tốt.”
“Tôi rất vui.”
“Đây là một cái đồng hồ tôi rất thích, hy vọng anh cũng ưa thích nó.”
“Hy vọng lúc gặp lại, có thể thấy nó ở trên tay anh.”
Một tấm thiệp nhỏ vuông vắn đặt ở trên bên trong có hàng chữ viết tay rất đẹp.
Triệu Dật đặt tấm thiệp nhỏ xuống, mở hộp quà tặng ra xem. Vẻ mặt hắn lộ ra một nụ cười khổ.
Bên trong hộp là một cái đồng hồ, mặt đồng hồ màu đen. Là một kiểu dáng thông thường của các đồng hồ trên thị trường, khiến cho người khác ta cảm thấy không cần để ý đến tên của nó.
Patek Philippe.
Cái đồng hồ này Triệu Dật dã từng thấy qua, bởi vì đây là dòng đồng mới ra vào tháng 4 của Patek Philippe thuộc dòng đồng hồ có cấu tạo máy bên trong rất phức tạp. Chiếc đồng hồ này có tên là Patek Philippe Grand Complications 5370P-001, giá bán 1 triệu 850 ngàn tệ.
Lúc trước Triệu Dật còn đắn đo suy nghĩ, không biết trong cái túi xách này chứa cái gì. Thế nhưng hắn lại không thể đoán được, bên trong lại là một cái đồng hồ. Hơn nữa còn là loại đồng hồ đắt đỏ như vậy!
Chiếc đồng hồ này giá cả cũng đã xấp xỉ bằng với một chiếc McLaren hoặc Aston Martin.
Quà tặng này có chú quá quý.
Triệu Dật cầm lên chiếc đồng hồ, dây đồng hồ bằng cao su màu đen khiến cho người ta có cảm giác năng động, hơn nữa còn rất đơn giản.
Bản thân Triệu Dật cũng thích nhãn hiệu Patek Philippe, lúc trước nếu như ở Giang Châu có cửa hàng Patek Philippe. Hắn chắc chắn cũng sẽ mua một cái Patek Philippe, thế nhưng ở đó không có. Cho nên hắn đành phải mua Vacheron Constantin
chính mình cũng là ưa thích Patek Philippe , phía trước nếu như Giang Châu có Patek Philippe cửa hàng, hắn chắc chắn cũng sẽ mua Patek Philippe, nhưng mà không có, cho nên hắn đành mua một cái đồng hồ thương hiệu Vacheron Constantin.
Lúc trước đến Thượng Hải, Triệu Dật cũng từng do dự có nên hay không mua một chiếc đồng hồ Patek Philippe. Cuối cùng chưa kịp thực hiện thì không nghĩ đến nó lại biến thành một món quà tặng, kết quả là xuất hiện trước mặt mình.
Triệu Dật giơ cổ tay lên, nhìn một chút chiếc đồng hồ trên cổ tay. Trên mặt nở nụ cười khổ, mới đeo cái đồng hồ này không tới hai tháng vậy mà sắp phải gỡ xuống rồi sao?