Chương 163: Thẻ hoàn tiền ăn tôm hùm đất chua cay
Trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Đào, Triệu Dật quay trở lại ra ngoài cửa. Từ bên cạnh vách tường kéo ra một cái rương lớn, tiếp đó phịch một tiếng nện ở giữa phòng ngủ.
“Quách Đông Lai, Lý Dương, đây là của các cậu, cái tên Lục Đào này không chào đón tôi, lại còn dám lên giọng, chúng ta ăn ngon không có phần của hắn.
Quách Đông Lai cùng Lý Dương đều cười ha hả, hai người quay về Lục Đào nhấp nháy mắt trêu chọc
“ Đại ca, Dật ca, đừng làm như vậy!”
Lục Đào lập tức lao đến, rất là nhiệt tình giang hai cánh tay ra, nói: “Đại ca vừa rồi nhất định là nghe lầm, phòng ngủ ba huynh đệ chúng tôi đối với việc đại ca quay về là nhiệt liệt hoan nghênh. Đại ca biết không, lúc không có anh ở đây chúng tôi cứ tưởng anh đã chết rồi."
Triệu Dật một mặt ghét bỏ tránh ra xa, cười mắng: “Đúng là đồ độc ác!"
Hai người sau một phen đùa giỡn, Lục Đào cười nói: “Cậu xin phép nghỉ đúng là thật đúng dịp, vừa về đến lại đụng ngay kỳ nghỉ quốc khánh!"
Triệu Dật cười nói: “Như vậy không phải tốt quá sao, lại tiếp tục có thể lười biếng."
Triệu Dật vừa nói chuyện vừa mở ra những thùng giấy niêm phong, bên trong tất cả đều là đặc sản ở sân bay Thượng Hải mà Triệu Dật mua. Ngoài thuốc lá đặc sản, bên trong còn có đủ loại đồ ăn vặt cùng một số thứ khác, đầy một gương lớn.
“New Zealand đặc sản thì không có, hơn nữa cũng quá xa. Tôi ở Thượng Hải còn phải chuyển phi cơ cho nên cũng không tiện, bên trong này là đồ đặc sản ở Thượng Hải, thích cứ lấy ăn. Còn có thuốc lá đặc sản cứ lấy thoải mái, đừng khách sáo."
Lục Đào trước tiên cầm lấy một bao đồ ăn vặt, xé mở niêm phong: “Xem ra đại gia như cậu cũng đã chuẩn bị tâm lý bị đám huynh đệ nghèo đánh cướp, hiểu chuyện như vậy là tốt. Vậy bọn này cũng không khách sáo!"
Triệu Dật hỏi: “Các cậu ăn cơm chưa?”
Lục Đào ngẩng đầu nói: “Còn không có ăn, đang chuẩn bị đi đây. Nếu cậu đã trở về, vậy chúng ta ra ngoài ăn một bữa ngon đi, xem như tiệc tẩy trần!"
Triệu Dật cười nói: “Được! Chờ tôi tắm một cái, chúng ta cùng nhau đi ăn lẩu. Đã