"Nếu anh ta muốn cưới Sở Sở, vậy cứ để anh ta cưới đi!"
Ngay lúc Dương Ngọc Lan và Đường Sở Sở đang tranh cãi, Diệp Phàm bỗng nhiên lên tiếng, lời nói của hắn khiến cả bốn người trong đại sảnh choáng váng.
Bốn người bà cụ Đường, Đường Chính Nhân, Dương Ngọc Lan, Đường Sở Sở đều đồng loạt nhìn về phía Diệp Phàm, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Anh Tiểu Phàm~"
Đường Sở Sở vội vàng nhìn Diệp Phàm, đang muốn hỏi, nhưng Diệp Phàm lại nói: "Sở Sở đang ở đây chờ gia tộc Đạm Đài của anh ta tới cưới, nhưng anh ta có thể cưới được hay không thì còn phải xem bọn họ có năng lực hay không!"
"Diệp Phàm, cậu muốn làm gì? Cậu không được làm loạn, nếu cậu dám làm loạn, phá hỏng mối nhân duyên tốt đẹp của Sở Sở, tôi sẽ không buông tha cho. cậu!"
Dương Ngọc Lan nhìn Diệp Phàm và hét lên lạnh lùng.
"Ha ha!"
Diệp Phàm cười lạnh một tiếng, trực tiếp dẫn Đường Sở Sở rời đi.
"Nếu ba ngày sau tên khốn này dám gây rắc rối, tôi sẽ không bao giờ tha cho. cậu tai"
Dương Ngọc Lan hừ một tiếng với vẻ mặt phẫn nộ.
Bên kia Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm nói: "Anh Tiểu Phàm, dù thế nào đi nữa, em cũng sẽ không gả cho tên thiếu tộc trưởng của gia tộc Đạm Đài kia, người duy nhất em muốn gả chính là anh!"
"Cô gái ngốc nghếch, có phải em đang lo lắng anh sẽ không cần em không!"
Diệp Phàm sờ sờ tóc Đường Sở Sở, ôm cô cười nói: "Yên tâm đi, cho dù em không muốn gả cho anh, anh cũng sẽ không đồng ý, về phần tên thiếu tộc trưởng. của gia tộc Đạm Đài kia, muốn tranh giành người phụ nữ của anh, vậy thì phải xem mạng sống của anh ta có đủ cứng hay không!
Lúc này trong mắt Diệp Phàm tràn đầy sự lạnh lùng và vẻ khinh thường.
"Anh Tiểu Phàm, căn bản là em không quen ai có họ Đạm Đài cả, tại sao bọn họ lại có thể đột nhiên tìm ra em để làm phu nhân của thiếu tộc trưởng nhà bọn họ?"
Đường Sở Sở tò mò nhìn