"Xảy ra vấn đề gì? Không thể thống nhất về giá cả hay là vì lý do nào khác?" Trần Vũ hỏi.
“Không phải là vấn đề giá cả, bọn họ rất hài lòng với mức giá mà chúng ta đưa ra và cũng muốn tiếp tục đàm phán với chúng ta, nhưng có một số nhà máy dược. phẩm đã bị đe dọa... nói rằng nếu dám bán nhà máy dược phẩm cho chúng ta, thì họ sẽ bị xử đẹp." Tống Mộng Nghiên nói.
"Bị ai uy hiếp?" Trần Vũ hỏi.
"Dược phẩm Thạch Môn, Vương Khai." Tống Mộng Nghiên đau đầu nói: "Trước đây tôi đã liên lạc với ông ta, muốn hẹn ông ta ra ngoài nói chuyện, hôm nay ông ta đã trả lời tôi, bây giờ tôi đang đợi ông ta tới."
"Hình như Vương Khai có chút bối cảnh, cô đang ở đâu? Gửi vị trí của cô cho tôi, tôi tới nói chuyện với ông ta." Trần Vũ nói.
"Được, tôi sẽ gửi vị trí cho anh." Tống Mộng Nghiên cúp điện thoại, gửi vị trí cho Trần Vũ.
Cô ấy đang ở văn phòng của Dược phẩm Thạch Môn.
Ngay khi vị trí vừa được gửi đi, cửa văn phòng mở ra, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi bước thẳng vào, ông ta chính là Vương Khai.
"Xin chào, sếp Vương, tôi là Tống Mộng Nghiên của Dược phẩm Thiên Vân, trước đó tôi đã liên lạc với ông." 'Tống Mộng Nghiên nhìn thấy ông ta đi vào liền nhanh chóng đứng dậy đưa tay ra.
"Ồ, hóa ra là sếp Tống, xin chào, sếp Tống." Vương Khai là một kẻ có máu dê, khi nhìn thấy Tống Mộng Nghiên, hai mắt ông ta sáng lên, ông ta nắm chặt lấy tay 'Tống Mộng Nghiên, không ngừng vuốt v e: "Hiện tại Dược. phẩm Thiên Vân đang cực kỳ hưng thịnh, không ngờ người phụ trách là sếp Tống lại xinh đẹp như vậy. ”
"Sếp Vương, ông quá khen." Tống Mộng Nghiên cau mày, cố dùng sức rút tay ra khỏi tay tên già khốn kiếp này, cô ấy gượng cười nói: "Sếp Vương, hôm nay tôi hẹn ông ra gặp mặt, chủ yếu là muốn bàn về vấn đề giữa chúng ta."
"Bàn, tất nhiên là phải bàn, ha ha, khu công nghiệp. dược phẩm là nền kinh tế đặc trưng của Phong Lăng, tôi đã làm việc ở đó hàng chục năm, Dược phẩm Thạch Môn cũng là một trong những nhà máy dược phẩm hàng đầu trong khu công nghiệp, nếu Thiên Vân muốn phát triển, thì chắc chắn không thể tránh khỏi chúng tôi."
Vương Khai đặt tay lên chóp mũi, tựa như đang suy nghĩ.
'Tống Mộng Nghiên cau mày, hành vi của Vương Khai rất thô lỗ, nếu không phải không thể tránh khỏi Dược phẩm Thạch Môn, thì bây giờ cô ấy đã quay người rời đi, nhưng thứ nhất, rất nhiều công ty dược phẩm có hứng thú đều bị ông ta uy hiếp, thứ hai nếu có thể đạt được mục tiêu mua lại Dược phẩm Thạch Môn, thì Thiên Vân sẽ không còn lo lắng nữa.
"Sếp Vương, tôi đã nói chuyện với một số ông chủ trong khu công nghiệp dược phẩm rồi, đây là một kế hoạch mua bán sáp nhập, sau khi mua lại nhà máy dược phẩm, họ vẫn có thể sản xuất các nhãn hiệu thuốc khác, hơn nữa ông chủ ban đầu và các nhân viên quan trọng sẽ vẫn có 20% cổ phần.”
"Quan trọng hơn, giá mua lại của chúng tôi cao hơn 20% so với giá trị của công ty, Dược phẩm Thiên Vân của chúng tôi tuân theo ý niệm đôi bên cùng có lợi, hy vọng sếp Vương sẽ xem xét cẩn thận." Tống Mộng Nghiên lấy ra một bản kế hoạch.
"Cái này thì không cần xem, tôi đã xem qua giá cả thu mua và kế hoạch trước đây của cô, không thể không nói, Thiên Vân thực sự rất giàu có." Vương Khai cười khà khà nói: "Chỉ là Dược phẩm Thạch Môn của chúng tôi là nhà máy dược phẩm lớn nhất trong khu công nghiệp.”
"Chúng tôi có hàng chục nghìn công nhân, hơn nữa dây chuyền sản xuất và thiết bị của chúng tôi đều là những thiết bị tiên tiến nhất, nói thật, mức giá mà cô ước tính là rất thấp." Vương Khai cười nói.
"Chúng tôi đã tìm một công ty định giá chuyên nghiệp, chắc chắn là không thấp." Tống Mộng Nghiên cười nói: "Nếu sếp Vương không tin, chúng tôi có thể định giá lại lần nữa."
"Ha ha, việc này thì không cần thiết, tôi sẽ đưa ra một vài điều kiện, nếu cô có thể chấp nhận, chúng ta sẽ hợp tác, hơn nữa tôi bảo đảm sẽ không can thiệp vào việc cô mua lại các công ty dược phẩm khác." Vương Khai nheo mắt.
"Sếp Vương cứ nói ra thử xem." Tống Mộng Nghiên mỉm cười.
"Trước hết, nếu giá định giá của cô tăng 50%, tôi