“Long Vương của thế giới ngầm, uy chấn phương tây mà lại thoái ẩn!” "Thân là truyền thuyết ở nước ngoài thế nhưng lại lựa chọn từ bỏ vị trí một tay che trời!" Thế giới ngầm phương tây nhanh chóng bị oanh tạc bởi một tin tức chấn động! Khắp nơi kinh hãi, hoài nghi, vô số tiếng xì xào bàn tán…
Cổ Bắc là khu dân cư sầm uất nhất thành phố T thành ra giá nhà ở Cổ Bắc cũng cao nhất thành phố T.
Trong khu biệt thự cao cấp, một căn biệt thự rộng 500 mét vuông đã trở thành căn nhà nổi bật nhất khu này.
Trần Xuân Độ đang cầm giẻ lau đứng trước một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi trên ghế sopha, đôi chân thon dài quyến rũ bắt chéo, khoảng hở giữa đường kẽ chân khiến người ta không khỏi suy nghĩ lung tung.
Chủ tịch tập đoàn xinh đẹp của tập đoàn Lê thị, Lê Kim Huyên lúc này đang nhìn Trần Xuân Độ với khuôn mặt xinh đẹp sắc sảo, lạnh lùng như phủ sương giá và hỏi Trần Xuân Độ với giọng điệu như đang chất vấn: "Rốt cuộc anh muốn điều kiện gì mới chịu đồng ý?"
Lê Kim Huyên khẽ mấp máy đôi môi đỏ mọng, cất giọng nói trong trẻo cuốn hút nhưng lạnh lẽo khiến cho người ta nghe thấy liền thầm run trong lòng.
"Bà xã đại... Tổng giám đốc Lê, đây không phải là chuyện mà anh có thể quyết định, ba em mới là người có tiếng nói."
Trần Xuân Độ ngượng ngùng cười, anh vừa định mở miệng gọi một tiếng bà xã, nhưng bị Lê Kim Huyên hung hăng trừng mắt một cái, nên mới vội vàng sửa từ bà xã chưa kịp thốt nên lời thành tổng giám đốc Lê.
Cập nhật sớm nhất tại.
Thân là chồng của Lê Kim Huyên, theo lý mà nói thì anh phải được vô số người hâm mộ ghen tị, anh chẳng những là con rể nhà giàu có, mà còn là chồng của nữ thần trong mộng của vô số người.
Mỗi một thân phận trong số hai thân phận này đều nằm ngoài tầm với của vô số người, ấy vậy mà Trần Xuân Độ lại có được cả hai. Tuy nhiên sự thật lại hoàn toàn tương phản, trong vòng mấy tháng được gả vào nhà họ Lê, Trần Xuân Độ không hề được hưởng thụ những đãi ngộ của nhà giàu cũng như chưa từng được leo lên giường ngủ của Lê Kim Huyên, thậm chí ở nhà họ Lê anh còn phải làm hết thảy những công việc của bọn người hầu.
Suốt mấy tháng trời như vậy không phải là cuộc sống mà người bình thường có thể chịu đựng được, Lê Kim Huyên khinh thường anh và đã vô số lần dùng mọi thủ đoạn đuổi anh đi.
Hôm nay, Lê Kim Huyên lại một lần nữa cùng anh đàm phán, chỉ cần Trần Xuân Độ chịu rời khỏi nơi này thì Lê Kim Huyên có thể thỏa mãn bất cứ điều kiện gì. Lê Kim Huyên lạnh lùng trừng mắt Trần Xuân Độ, nhíu mày nói: "Tiền sinh hoạt hàng tháng của anh bây giờ là 60 triệu, tôi sẽ đưa cho anh 60 tỷ, cộng với một căn nhà ở vị trí đắc địa của thành phố T và một chiếc Porsche. Chỉ cần anh rời đi, mọi chuyện đều dễ nói chuyện.”
Lê Kim Huyên không hề có một chút hảo cảm nào với Trần Xuân Độ, nếu không phải anh là chồng cô thì Lê Kim Huyên đã sớm đuổi anh ra khỏi cửa rồi! Trong mắt Lê Kim Huyên, một tên chơi bời lêu lổng như Trần Xuân Độ sao có thể xứng với cô! Điều mà Lê Kim Huyên không hiểu chính là đang yên đang lành, tại sao ba và ông nội lại tìm về một thằng con rể như vậy chứ, đã vậy còn cố tình tìm một tên lười biếng như Trần Xuân Độ, chỉ muốn làm chó chui gầm chạn chứ chẳng nghĩ gì đến chuyện cố gắng tạo dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Lê Kim Huyên đã kháng nghị vô số lần với ba mình nhưng kết quả là ba cô từ trước đến nay vẫn luôn thoải mái lại có thái độ cứng rắn bất thường đối với chuyện này, nói rằng đó là người mà ông nội cô đã chọn, không thể thay đổi. Vì thế, Lê Kim Huyên lại càng tìm mọi cách để Trần Xuân Độ chủ động rời đi, cô còn đặc biệt đuổi việc hết người làm trong nhà, ném hết việc nhà cho Trần Xuân Độ làm, mỗi lần ra ngoài xã giao hay dự tiệc cô đều không đưa Trần Xuân Độ theo nhưng không ngờ kết quả lại là Trần Xuân Độ không một câu oán hận.
Lê Kim Huyên không thể tưởng tượng được làm thế nào mà Trần Xuân Độ có thể chịu đựng được ba tháng với chi phí sinh hoạt 60 triệu. Bất đắc dĩ nên Lê Kim Huyên chỉ có thể cùng Trần Xuân Độ ngả bài, người bình thường mà nhìn thấy điều kiện hấp dẫn như vậy thì nhất định sẽ đồng ý không chút đắn đo.
Nhưng ai ngờ, Trần Xuân Độ nở nụ cười hài lòng: "Tổng giám đốc Lê, có phải anh đã làm gì sai không, em cứ nói, anh sẽ sửa... Chúng ta kết hôn hợp pháp, có cả giấy chứng nhận thì còn nói gì đến tiền bạc chứ.”
Lê Kim Huyên như muốn phát điên, trừng mắt với Trần Xuân Độ! Cô không thể làm gì Trần Xuân Độ, tên này rõ ràng là muốn bám vào nhà cô, để sau này phân chia gia sản, nên mới không đồng ý bất cứ điều kiện gì!
Lê Kim Huyên nghiến răng nghiến lợi, không thể nhịn được nữa, lập tức sải bước trên đôi giày cao gót rời khỏi khu dân cư cao cấp.
"Buổi tối, trước khi tôi về đến, anh phải làm xong hết việc nhà, chỉ cần tôi còn nhìn thấy một hạt bụi thì anh tự biết hậu quả rồi đó.”
Lê Kim Huyên lạnh lùng cất lời không thèm quay đầu nhìn một cái.
“Được." Trần Xuân Độ nhìn theo bóng dáng xinh đẹp đang rời đi, giày cao gót giẫm mạnh xuống sàn như muốn trút bực dọc.
Một nụ cười thâm thúy thoáng hiện trong mắt Trần Xuân Độ, anh cầm khăn lau nằm úp xuống cẩn thận lau sàn nhà. Đột nhiên, từ xa, truyền tới tiếng động cơ của một chiếc xe sang trọng đang chạy về phía căn biệt thự.
Chiếc Rolls-Royce làm một cú drift hoàn hảo và dừng lại trước biệt thự một cách chuẩn xác. Chiếc Rolls-Royce Phantom màu trắng đã được độ lại này là độc nhất vô nhị tại thành phố T, phóng mắt khắp thành phố này không một ai khác có thể sở hữu nó kể cả nhà họ Lê.
Có thể sở hữu chiếc Rolls-Royce Phantom này không chỉ là biểu hiện của sự giàu có mà còn là biểu tượng của địa vị, xem ra chủ xe cũng là một người có địa vị hết sức quan trọng ở đất nước này.
Cửa xe được mở ra, một bàn chân mang giày da bước xuống, giẫm trên mặt đất, vang lên âm thanh lộp cộp, một người đàn ông trẻ đẹp trai mặc bộ vest phiên bản giới hạn của Armani đi về phía biệt thự.
Ngay khi người đàn ông trẻ bước vào và nhìn qua cửa sổ thì thấy Trần Xuân Độ đang cắm cúi trên mặt đất cẩn thận lau sàn, khóe miệng người đàn ông trẻ giật giật: "Lão đại, anh thật sự không theo tôi quay về phương Tây sao?"
"Hiện tại phương Tây không có anh, cả thế giới ngầm loạn thành một đống rồi." Trần Xuân Độ vẫn không quay đầu lại, tiếp tục lau sàn nhà, tự nhủ: "Kể từ giây phút thoái ẩn thì tôi đã nói rồi, tôi sẽ không bao giờ lo đến chuyện của thế giới ngầm nữa. Bây giờ tôi đã có cuộc sống của riêng mình. Cậu hãy về đi."
Người đàn ông trẻ tuổi mỉm cười chua chát và châm một điếu xì gà hiếm có tại nước ngoài, xì gà Cohiba, hương thơm nồng đậm nhanh chóng tỏa ra khắp nơi.
Thấy Trần Xuân Độ không để ý đến hình tượng mà làm việc nhà, người đàn ông trẻ cảm khái: "Lão đại, anh thân là chiến thần phương Tây, sở hữu một nửa tài sản của cả thế giới, tại