*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường Tuấn khẽ nhíu mày, sau đó nói: "Xem ra ông đã kịp tu luyện thành công thần thông hoặc bí pháp nào đó trong quãng thời gian một ngày.”
Tanabe Yaro giật mình, ông ta rất bất ngờ trước đôi mắt nhìn thấu mọi thứ của Đường Tuấn. Nhưng ông ta không quan tâm mà cười cười, ngạo nghễ nói: "Đúng vậy, tôi đã tu luyện thành công một loại thần thông tiểu thừa đạt tới trình độ trung cấp. Mà có lẽ bản thân cậu cũng không hiểu thần thông được phân cấp như thế nào đâu, mêm có nói với cậu cũng vô dụng.”
Advertisement
"Tiểu thừa thần thông, trung cấp." Chung Nam hơi biến sắc, thất thanh nói: "Vậy khả năng Đường Tuấn có thể thắng trận này không tới hai mươi phần trăm.”
Trên mặt đám thanh niên Nhật Bản và Mitsui Noo lập tức chuyển sang vẻ vui mừng.
Advertisement
"Anh, thần thông là cái gì? Thần thông được phân cấp như thế nào?” Tiêu Lễ hỏi.
Tiêu Nghĩa lắc đầu, nói: "Anh cũng không biết cụ thể về nó. Nhưng anh từng nghe người khác nhắn tới, cấp bậc trên vũ kỹ chính là thần thông, mà thần thông lại chia làm ba cấp bậc lớn là tiểu thừa, đại thừa và hoàn mỹ, mỗi một cấp bậc lớn lại chia làm ba cấp bậc nhỏ là sơ cấp, trung cấp và viên mãn.”
Tiêu Lễ khẽ nhíu mày: "Thế tiểu thừa trung cấp cũng đâu được mạnh lắm.”
Tiêu Nghĩa cười cười: "Em hoàn toàn không biết thần thông khủng bố đến mức nào đâu. Mấy năm nay chuyện tu hành của anh cũng tiến bộ nhiều nhưng dù vậy vẫn chưa chạm đến ngưỡng cửa của thần thông. Nhưng nói như vậy chắc em vẫn chưa hiểu, em biết Kiếm Thánh Liễu Mộc Thanh đúng chứ.”
Thấy Tiêu Lễ gật gật đầu, Tiêu Nghĩa mới nói tiếp: "Vậy em có biết ông ta lĩnh ngộ thần thông tới trình độ nào không? ”
Tiêu Lễ chần chờ một chút rồi nói: "Liễu Mộc Thanh khi còn sống xếp thứ sáu
trong bảng xếp hạng Chí Cường, tối thiểu cũng phải lĩnh ngộ tới thần thông tiểu thừa sơ cấp đó nhỉ.”
Tiêu Nghĩa lắc đầu nói: "Nhát kiếm mạnh nhất của Liễu Mộc Thanh, chính là nhát kiếm cuối cùng trong trận chiến giữa ông ta và Đạo Thể kia, và nhát kiếm ấy cũng chỉ đạt tới trình độ nửa thần thông. Nói cách khác, Liễu Mộc Thanh đến chết cũng không lĩnh ngộ ra thần thông hoàn chỉnh.”
Tiêu Lễ sững sờ: "Thần thông, thần thông mạnh đến vậy sao. Vậy anh ta thì sao, không phải anh ta đã đánh bại Liễu Mộc Thanh sao, chắc anh ta đã lĩnh ngộ thần thông rồi đúng chứ.”
Anh ta, chính là Đường Tuấn.
Tiêu Nghĩa nói: "Đạo Thể ít nhất cũng đã lĩnh ngộ được nửa thần thông, thậm chí có khả năng lĩnh ngộ thần thông tiểu thừa sơ cấp, nếu không thì anh ta không thể hạ gục Liễu Mộc Thanh được. Nhưng thực lực như thế vẫn kém xa thần thông trung cấp.”
"Trận chiến này, không dễ."
Tiêu Nghĩa nhìn lên sàn đấu trên cao, chỉ có thể yên lặng cổ vũ cho Đường Tuấn ở trong lòng.
"Thần thông tiểu thừa trung cấp." Đường Tuấn nghe xong, cũng giật mình.
Anh còn tưởng Tanabe Yaro có thể có thủ đoạn đáng sợ gì, không nghĩ tới chỉ là thần thông tiểu thừa trung cấp mà thôi. Anh có thể tự sáng tạo ra tam chiêu thần thông Phân m Dương có thể khai hỗn độn, trấn thiên địa, tất cả đều đạt tới trình độ thần thông tiểu thừa viên mãn, thần thông tiểu thừa trung cấp ư, anh phất tay là có.