Đối diện với đám vệ sĩ hung thần ác sát, Kỷ Tuyết Tình đặt chiếc ghế xuống, cầm xiên thịt nướng lên, nhắc nhở: “Đừng gây ra án mạng, nếu không sẽ ảnh hưởng đến hành trình của chúng ta”.
“Yên tâm, anh biết chừng mực”.
Giang Vũ bảo vệ Kỷ Tuyết Tình ở phía sau lưng, lạnh lùng nhìn Lưu Hạo được đám người đỡ từ dưới đất đứng lên: “Anh dám sỉ nhục bạn gái tôi, tốt nhất là hãy xin lỗi ngay đi, nếu không tôi sẽ bẻ răng anh”.
“Thăng ngu ở đâu ra đây, lại dám ngông cuồng như thế”.
Nghe vậy, Lưu Hạo và đám vệ sĩ kia đều nhìn Giang Vũ bằng ánh mắt như nhìn một tên đần.
Bây giờ bên phía bọn họ có bảy tám người, mà đối phương chỉ có một người còn phải lo cho một cô gái.
Trong tình huống này, thằng nhóc kia không những không cầu xin tha mạng và tạ lỗi, mà ngược lại còn nói muốn bẻ răng của Lưu Hạo, thế có khác gì tự tìm chết đâu?
“Bọn mày cùng nhau lên hết!”
Lưu Hạo nổi điên gào lên: “Đánh tàn phế thăng kia cho. tao, bắt đứa con gái kia lại, ông đây hôm nay muốn chơi chết cô tai”
Một đám vệ sĩ không nhiều lời, nhao nhao nhào về phía Giang Vũ, kết quả...
Không đến một phút sau, tất cả vệ sĩ đều đã bị Giang Vũ đánh ngã, người nào người nấy kêu lên thảm thiết không ngừng.
“Mẹ nó, dẫm phải đỉnh rồi!”
Đến đây, Lưu Hạo mới ý thức được hôm nay mình đã dẫm phải đỉnh rồi.
Nhìn Giang Vũ đang từ từ đi về phía mình, Lưu Hạo hoảng hốt: “Người anh em, có gì từ từ nói, hiểu lầm, đều là hiểu lầm cải"
“Hiểu lầm? Anh dùng thủ đoạn thế này để hại đời bao. nhiêu cô gái, tự anh rõ nhất”.
Giang Vũ lạnh lùng nhìn Lưu Hạo: “Nếu như không phải tôi có bản lĩnh, vậy thì có lẽ người năm trên đất phải là tôi, mà bạn gái của tôi cũng không tránh khỏi bị anh hại đời, đúng không?”
“Tôi sai rồi, xin lỗi, tôi xin lỗi!” Biết mình không phải là đối thủ của Giang Vũ, Lưu Hạo lập tức nhận sai xin lỗi: “Tôi đã xin lỗi rồi, xin anh tha cho tôi đi”
“Anh yêu, đối với những người như vậy đừng quá nhân từ”.
Kỷ Tuyết Tình ngồi trên ghế, vừa ăn thịt xiên vừa nhắc