Giang Vũ thấp thỏm không yên khi được Kỷ Tuyết Tình gọi ngủ chung, Kỷ Tuyết Tình tắm xong mặc áo choàng tắm bước ra ngoài.
"Sau một ngày dài hành xác, được tắm rửa thật là sảng khoái!"
Kỷ Tuyết Tình vừa lau tóc vừa lười biếng bày tỏ cảm xúc.
Đối diện với mỹ nhân vừa ra khỏi phòng tắm - Kỷ Tuyết Tình, Giang Vũ nhất thời ngẩn người: “Tuyết Tình, em đẹp quá!”
“Đúng là hiếm lắm mới nghe được anh nói mấy câu ngọt như vậy”.
Kỷ Tuyết Tình liếc mắt, chủ động ngồi xuống bên cạnh Giang Vũ, dựa sát vào trong ngực anh: “Em dù có xinh đẹp đến đâu cũng vẫn rơi vào tay anh”.
"Chắc chẳn kiếp trước em đã giải cứu hệ ngân hà, kiếp này mới có thể may mắn như vậy mà gặp được anh!”
Giang Vũ lấy khăn tắm, nhẹ nhàng lau tóc cho Kỷ Tuyết Tình, thấp thỏm hỏi: “Trước đó em nói chúng ta ngủ cùng nhau đêm nay, là có ý gì?"
Nghe thấy lời này, Kỷ Tuyết Tình hơi đỏ mặt, ngược lại hỏi : "Vậy anh cảm thấy nó có ý nghĩa gì?"
“Anh...”
Động tác của Giang Vũ động tác, trịnh trọng nói: "Nơi này vừa hay có hai phòng ngủ, chúng ta một người một phòng, dù sao cũng là một dãy phòng, coi như là ngủ cùng nhau rồi!"
"Anh không muốn ngủ chung một phòng với em sao?”
Kỷ Tuyết Tình chống người đứng lên, kinh ngạc nhìn Giang Vũ.
“Muốn, nhưng không phải bây giờ”. Giang Vũ thành thật gật đầu rồi lập tức lại lắc đầu: "Bây giờ anh còn quá yếu, lúc này mà làm gì với em là vô trách nhiệm"
"Chờ anh đi tới Kim