Đối mặt với một quyền ngưng tụ toàn bộ nội kình của Kim Chiêm Long, khóe miệng Thanh Long hơi nhếch lên, đứng bất động tại chỗ.
Một tiếng "Phanh" trầm đục vang lên.
Năm đấm cứng rắn của Kim Chiêm Long đánh trúng ngực Thanh Long, nhưng cơ thể của Thanh Long lại không hề nhúc nhích.
Khi nằm đấm chạm vào cơ thể của Thanh Long, Kim Chiêm Long mới ý thức được tình hình không được ổn.
Tiếp theo, ông ta cũng cảm giác được năm đấm giống như đang nện vào tấm sắt, bị phản đòn cực kì đau đớn.
“Khó trách được ông đã lớn tuổi rồi mà vẫn dừng lại tại Tông Sư sơ kỳ, hoá ra là cũng chỉ có chút bản lĩnh này”.
Sắc mặt của Thanh Long không cảm xúc nhìn Kim Chiêm Long đang có vẻ mặt thống khổ, chậm rãi đưa tay chộp lấy cổ đối phương.
“Đại nhân tha mạng, tôi biết sai rồi...”
Thấy đến cả cương khí mà Thanh Long cũng không ngưng tụ, chỉ dựa vào cơ thể mà đã có thể làm bị thương được nắm đấm của mình, Kim Chiêm Long hoảng sợ mở miệng cầu xin tha thứ.
Tuy rằng động tác của Thanh Long thoạt nhìn cực kì chậm rãi, nhưng Kim Chiêm Long đã dùng toàn bộ sức bình sinh của bản thân rồi mà vẫn không cách nào ngăn cản hoặc tránh né được.
Một giây sau, bàn tay to lớn của Thanh Long bóp lấy cổ Kim Chiêm Long một cách cực kì chặt, không chút do. dự dùng sức bẻ gãy cổ ông ta.
Cao thủ đứng đầu của nhà họ Kim tại Ngô Thành, cảnh giới Tông Sư Kim Chiêm Long cứ như vậy ngã xuống.
“Bây giờ đến lượt cậu rồi!"
Thanh Long tiện tay ném thi thể của Kim Chiêm Long sang một bên, lạnh lùng nhìn về phía Kim Tái An.
“Tôi, tôi...
'Trơ mắt nhìn Kim Chiêm Long bị người ta tiện tay đánh chết, Kim Tái An cực kì hoảng sợ, trực tiếp quỳ trên mặt đất, run rẩy nói: "Đại nhân tha mạng, tôi không biết cậu ấm kia có cường giả bảo vệ, kính