“Bọn họ ở bên kia”.
Thấy đã thành công chọc giận được Kim Tái An, Lưu Nhã Hiên chỉ về phía vòng quay mặt trời: "Cậu Kim, anh nhất định phải lấy lại công bằng cho em và em trai đó!”
“Yên tâm, anh nhất định sẽ ra mặt giúp em”.
Kim Tái An ôm Lưu Nhã Hiên, tay không kiêng nể gì thò xuống dưới lớp quần áo, cười xấu xa nói: "Chờ dạy dỗ xong hai kẻ có mắt không tròng kia, em phải dập lửa cho cậu đây ở trên vòng quay mặt trời kia!"
“Chỉ cần cậu Kim vui vẻ, người ta đều nghe theo anh!”, Lưu Nhã Hiên quyến rũ làm nũng trong lòng Kim Tái An.
Khi Kim Tái An ôm Lưu Nhã Hiên đi tới vòng quay mặt trời, đúng lúc gặp mặt thị trưởng Ngô chuẩn bị rời đi.
“Thị trưởng Ngô, sao ông lại ở đây?”
Kim Tái An kinh ngạc hỏi thị trưởng Ngô.
“Tôi tới xử lý một chút chuyện”.
Sắc mặt của thị trưởng Ngô quái dị quan sát Kim Tái An và Lưu Nhã Hiên, nhắc nhở: "Cậu Kim, hồng nhan họa thủy, phải tự mình giải quyết cho tốt!”
Giọng nói vừa dứt, thị trưởng Ngô nhanh chóng rời đi.
Ông ta biết Lưu Nhã Hiên đắc tội với Kỷ Tuyết Tình, mà giờ phút này Kim Tái An còn cùng Lưu Nhã Hiên thân mật như thế, mấy người này đúng là không biết sống chết!
“Có ý gì vậy?”
Kim Tái An mờ mịt nhìn bóng lưng của thị trưởng Ngô, cũng không hiểu lời nhắc nhở tốt bụng của đối phương.
"Cậu Kim, chúng ta nhanh đi tìm hai tên khốn kia đi, tuyệt đối đừng để cho bọn họ chạy thoát!"
Lưu Nhã Hiên nhanh chóng thúc giục.
Thấy thị trưởng Ngô đã rời đi, không ai làm chỗ dựa cho Kỷ Tuyết Tình và Giang Vũ nữa, Lưu Nhã Hiên tin tưởng Kim Tái An chắc chắn có thể xử lí cặp nam nữ có mắt như mù kia.
Khi Kim Tái An và Lưu Nhã Hiên đến dưới vòng