Kỷ Tuyết Tình bị những suy nghĩ lung tung của mình chọc. giận, cứ thế hai ngày liên tiếp không để ý tới Giang Vũ.
Giang Vũ hoàn toàn không biết mình đã làm sai điều gì, đã vậy anh còn đang bận tu luyện những dược liệu mà Kỷ Tuyết Tình chuẩn bị nên không có thời gian quan tâm đ ến những việc khác.
Điều đáng nhắc tới là, Hoàng Long chỉ mất một ngày đã bán được hết mười viên đan Long Hổ.
Bởi vì số lượng đan dược có hạn, nên mấy viên đan Long Hổ sau cùng bị những người giàu có bị tửu sắc làm hao mòn sức khoẻ kia độn giá lên đến tận mấy triệu.
Hoàng Long trung thành và tận tâm với Giang Vũ, ông ta chỉ giữ lại năm triệu tiền vốn, chuyển hết mười ba triệu tiền lời vào tài khoản của anh.
Nói cách khác, Hoàng Long bán mười viên đan Long Hổ với giá mười tám triệu, giá trung bình mỗi viên gần hai triệu. Sau khi nhận được tiền, Giang Vũ cảm khái mình đã đánh
giá thấp độ coi trọng sức khoẻ của những người giàu có kia.
Mặc dù đan Long Hổ có hiệu quả rất cao, nhưng dược liệu cần cho luyện chế lại không quá đắt đỏ, thứ này chắc chắn sẽ trở thành con đường kiếm tiền quan trọng.
Thời gian thoáng cái trôi qua, đã đến ngày thương hội Giang Châu tổ chức tiệc cho nhà họ Kỷ.
Bữa tiệc lần này có ý nghĩa to lớn đối với cả giới kinh doanh Giang Châu, cũng như gây chấn động rất lớn với bên
ngoài, thế lực ở những nơi khác đều đang hết sức chú ý tới nó.
Mà Giang Vũ lại không thèm đoái hoài đến tình huống gió nổi mây vần ngoài kia, chỉ một mực tập trung tu luyện.
Chạng vạng tối.
Khi Giang Vũ đang ngồi tu luyện trong phòng ngủ, ngoài cửa đột nhiên có người gõ cửa.
“Chào cô Kỷ!”
Mở cửa phòng ra, nhìn Kỷ Tuyết Tình mặc lễ phục màu đen trước mặt mình, anh vội hỏi: “Cô đói bụng rồi hả, tôi đi chuẩn bị bữa tối ngay...”
“Hôm nay không ăn ở nhà, tôi dẫn anh ra ngoài một chuyến!"
Kỷ Tuyết Tình ném một mớ quần áo cho Giang Vũ, bá đạo ra lệnh: “Anh thay đồ trước đi đã”.
Tuy hai ngày vừa qua cô phớt lờ Giang Vũ, nhưng anh lại không hề bỏ sót ba bữa một ngày do đích thân anh nấu.
Cô cũng biết mình giận Giang Vũ vì tự suy nghĩ lung tung, cũng hơi bướng bỉnh thật.
Nhưng Giang Vũ không chủ động dỗ cô, cô cũng không tự hạ mình thay đổi thái độ, cứ vậy kéo dài hai ngày liền, cảm thấy chẳng có ý nghĩa gì.
Không đợi Giang Vũ kịp phản ứng, Kỷ Tuyết Tình đã quay lưng bỏ đi.
“Đờ mờ, đắt thết”
Nhìn thoáng qua nhãn hiệu của bộ quần áo, mặt Giang Vũ trở nên tái mét.
Cả bộ quần áo này tổng cộng gần một triệu, đủ để anh mua rất nhiều dược liệu đấy.
Có điều Kỷ Tuyết Tình làm lơ anh hai ngày, anh cũng tự biết mình có lỗi, thế là bèn ngoan ngoãn thay đồ, làm theo mệnh lệnh.
Vài phút sau, Giang Vũ xuất hiện trước mặt Kỷ Tuyết Tình trong bộ vest Armani.
“Được được, anh mặc đồ kiểu này trông cũng giống một anh chàng đẹp trai có khí chất đó nha!”
Vừa nhìn thấy Giang Vũ, mắt Kỷ Tuyết Tình sáng rực lên, cô đứng dậy sửa sang lại quần áo cho anh.
Ngoại hình của Giang Vũ vốn đã không tệ, chẳng qua cuộc sống người chồng của gia đình tần tảo với bếp núc mấy năm qua đã khiến anh mất đi ánh hào quang thôi.
Nay anh thay da đổi thịt, khôi phục ánh hào quang vốn có, đứng cạnh Kỷ Tuyết Tình trông vẫn rất xứng đôi.
“Cô Kỷ, cô không giận nữa à?”
Nhìn Kỷ Tuyết Tình chủ động sửa sang lại quần áo cho mình, Giang Vũ nhỏ giọng hỏi.
“Biết tôi giận mà anh không biết đi dỗ tôi hả?”, cô Kỷ bực. bội trách móc.
“Tôi đâu có biết tại sao cô giận đâu, dỗ kiểu gì bây giờ?”
Giang Vũ ấm ức nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Rốt cuộc tại sao cô lại giận thế?”
“Tôi... Tôi tới kỳ đèn đỏ thôi, được chưa?”
Kỷ Tuyết Tình trợn trừng nhìn Giang Vũ, vẫn không biết phải nói vì sao mình lại tức giận?
Chẳng lẽ đi nói cho Giang Vũ, cô suy nghĩ lung tung nên thành