Cho dù là Sở Hưu hiện tại cũng không thể hoàn toàn khống chế lực lượng của A Tỳ Đạo Tam Đao.
Ngày trước Sở Hưu dùng đao thứ hai đã thiếu chút nữa không áp chế nổi lực lượng phản phệ cường đại kia, mà giờ đây sau khi sử dụng đao thứ hai, y lập tức kết xuất Giả Tự Quyết, Nội Sư Tử Ấn, dùng lực lượng cường đại của Nội Sư Tử Ấn nhẹ nhàng trấn áp lực lượng phản phệ của mình.Theo lão tổ Giang gia bị giết, những tộc nhân khác của Giang gia đã hoàn toàn tuyệt vọng.Đúng như Sở Hưu nói, lần này y vốn không định cho bọn họ cơ hội làm lớn chuyện.
Toàn bộ Giang gia chết sạch, còn ai đi làm lớn chuyện đây?“Trốn! Mau trốn đi!”Giang Tây Thần quát với đám tiểu bối Giang gia.
Giờ hắn chỉ mong đám con cháu thiên phú tốt này có thể bỏ trốn, như vậy Giang gia bọn họ mới còn chút hy vọng.Có điều lúc này Sở Hưu đã dùng Nội Sư Tử Ấn triệt để trấn áp phản phệ của A Tỳ Đạo Tam Đao.
Y cầm đao bước tới, thản nhiên nói: “Giờ mới nhớ tới bỏ trốn ư? Hơi muộn một chút!’Nếu lão tổ Giang gia liên thủ cùng Giang Tây Thần ngăn cản bọn Sở Hưu, những người khác của Giang gia một lòng bỏ chạy, vậy còn có cơ hội.Đáng tiếc giờ lão tổ Giang gia đã chết, mình Giang Tây Thần mà muốn ngăn cản Sở Hưu, rõ là nằm mơ nói mộng!Hồng Tụ Đao chém tới, đao mang lập tức bùng lên như cuồng phong vũ bão liên miên bất tuyệt, Huyết Luyện Thần Cương cường đại xen lẫn bộc phất trong đao mang.
Lực lượng cường đại đó khiến người ta run rẩy, trực tiếp ép Giang Tây Thần tới đường cùng.“Ta liều mạng với ngươi!”Giang Tây Thần gầm lên một tiếng cương khí màu trắng quanh người lúc này phủ thêm màu máu, khí huyết toàn thân cuồn cuộn dâng trào, điên cuồng thiêu đốt.
Một quyền đánh ra, ánh quyền màu máu càng làm tôn lên thân thể kinh khủng của hắn.“Đã liều mạng còn cố để lại chút đường sống, ngươi thật sự kém xa lão tổ nhà mình!”Đao thứ nhất trong A Tỳ Đạo Tam Đao chém ra, Vô Gian Địa Ngục mở cửa, đao mang đen nhánh lướt nhanh tới, thi thể Giang Tây Thần ầm ầm ngã xuống mặt đất, bị chém thành hai nửa đầy quỷ dị,không chảy ra chút máu tươi nào.Nhìn thi thể Giang Tây Thần, Sở Hưu lắc đầu.
Nếu Giang Tây Thần này thật sự ra tay liều mạng với y có lẽ còn có chút uy hiếp.Nhưng vừa rồi kẻ này vẫn còn lưu lại chút khí lực, có lẽ tưởng chính mình đánh trọng thương Sở Hưu xong vẫn có thể đào tẩu, nhưng làm vậy thật sự là tự tìm đường chết.Ngay là liều mạng cũng không dám liều triệt để, kẻ như vậy không chết thì ai chết?Bên này lão tổ Giang gia cùng Giang Tây Thần vừa chết, những võ giả Giang gia khác thật sự không đủ tư cách so sánh với võ giả Quan Trung Hình Đường.Võ giả của Quan Trung Hình Đường bất luận do tự thân bồi dưỡng hay gia nhập giữa đường như Sở Hưu, điểm khác không nói, chí ít thực lực đều cao hơn một bậc so với võ giả cùng cấp trên giang hồ.Cũng như những trưởng lão Giang gia này, trong số họ còn có vài Ngoại Cương cảnh nhưng lại hoàn toàn không phải đối thủ của đám người Đỗ Quảng Trọng.Một khắc sau, Đỗ Quảng Trọng đi tới chắp tay với Sở Hưu, giọng nói vẫn chưa thích ứng: “Sở đại nhân, người của Giang gia đã… bị giết sạch toàn bộ!”Chuyện hôm nay quả thật vô cùng chấn động đối với Đỗ Quảng Trọng.Trước kia Đỗ Quảng Trọng chỉ là một bộ đầu giang hồ lạc hậu, mặc dù lòng mang hiệp nghĩa nhưng tuân thủ nghiêm ngặt quy củ của Quan Trung Hình Đường.Kết quả mấy năm gần đây hắn lại hoàn toàn sa đọa, không chỉ tham ô tiền thuế thu, giờ lại trong tình huống không đủ chứng cứ ra tay tàn sát thế lực võ lâm Quan Trung, thậm chí đuổi tận giết tuyệt.
Đây là lần đầu hắn làm chuyện như vậy cho nên còn cảm thấy không thích ứng.“Đi thôi, mở kho bảo vật của Giang gia ra, chuyển hết tài nguyên về phòng nghị sự.” Sở Hưu phân phó.Một lúc lâu sau, ba người Đỗ Quảng Trọng mới đem đồ lên phòng nghị sự, có công pháp bí tịch, cũng có tài nguyên tu luyện, còn có một số binh khí đao kiếm quý giá cùng các vật phẩm giá trị như tử kim.
Tất cả khoảng mười cái rương lớn.Gọi tất cả võ giả Quan Trung Hình Đường tham gia đồ sát tới, Sở Hưu nhìn mọi người trầm giọng nói: “Quan Trung Hình Đường có quy củ của Quan Trung Hình Đường nhưng Sở Hưu ta cũng có quy củ của Sở Hưu ta.
Nghe lời có thưởng, bỏ công bỏ sức nhiều nhất cũng có thưởng!”Sở Hưu chỉ vào những thứ vơ vét được từ Giang gia, trầm giọng nói: “Chỗ này có hai thành là của các ngươi, ba thành là của ta, năm thành giao lên cho Hình Đường.
Có thể nhận bao nhiêu không do ta, mà do các ngươi có năng lực làm việc không!”Lời này vừa nói ra, đám bộ khoái đường khẩu tuần sát sứ trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc cùng hưng phấn.Không phải bọn họ chưa từng thấy đồ tốt mà Quan Trung Hình Đường chưa từng dùng cách đơn giản thô bạo như vậy chia đồ cho họ.Tỷ như thuế má đều do tầng chót của Quan Trung Hình Đường thu thập rồi nộp lên bên trên, sau đó bên trên lại dựa theo cấp bậc nhân viên phát xuống.
Cho bao nhiêu hoàn toàn do nội bộ Hình Đường quyết định.Còn giờ Sở Hưu lại đặt hết lợi lộc ra trước mắt bọn họ.
Nhận được bao nhiêu không nhìn những người khác, chỉ xem năng lực chính ngươi!Như vậy những thứ họ được chia vượt xa so với chấp hành nhiệm vụ bình thường.Nhìn những người này, ánh mắt Sở Hưu lại lộ vẻ trầm tư.Thực lực Quan Trung Hình Đường rất mạnh, ngày xưa sau khi Sở Cuồng Ca đánh ra cơ sở cho Quan Trung Hình Đường, Quan Tư Vũ lại dẫn Hình Đường quật khởi, đều dựa vào hai chữ quy củ.Mặc dù ban đầu Quan Trung Hình Đường quả thật giữ gìn quy củ sâm nghiêm, nhưng càng về sau tầng chót của Quan Trung Hình Đường lại càng lười biếng.
Cho dù Quan Tư Vũ thật sự thiết diện vô tư, hắn cũng chẳng quản được lòng người.Lượng tài nguyên bộ khoái bộ đầu giang hồ tầng chót nhận được