Quan hệ giữa Vệ Hàn Sơn và Giang gia cũng chẳng mấy thân mật, sau khi biết Giang gia bị Sở Hưu tiêu diệt, Vệ Hàn Sơn tức tối như vậy là vì Sở Hưu ảnh hưởng tới lợi ích của hắn.Giang gia đã đáp ứng chuyển một phần việc làm ăn buôn bán tới Thương Châu Phủ, như vậy hắn cũng nhận được chút tiền hiếu kính.
Kết quả giờ Giang gia lại bị Sở Hưu tiêu diệt, vậy chỗ tiền đó hắn biết đi đòi ai?Hơn nữa phương thức làm việc như Sở Hưu rõ ràng là phá hoại quy củ.Một số tông môn thế gian trên đất Quan Trung ngấm ngầm buôn lậu một số hàng hóa vi phạm lệnh cấm nhưng lợi nhuận kếch xù, đây là chuyện rất bình thường, chỉ cần không thành lớn chuyện cơ bản không ai đi quản.Nhưng tương tự, những tông môn thế gia này cũng sẽ nộp chút tiền hiếu kính lên cho các tuần sát sứ bên trên, khiến bọn họ nhắm một mắt mở một mắt hoặc coi như không thấy hành động của mình.
Đây là quy tắc ngầm trong Quan Trung Hình Đường.Mà giờ Sở Hưu hành xử bá đạo như vậy rõ ràng phá hoại quy tắc ngầm này.
Mặc dù hiện tại y chỉ làm vậy trên địa bàn của mình, nhưng y đại biểu cho cả Quan Trung Hình Đường, làm vậy không chỉ liên lụy tới một mình y!“Đúng là làm loạn!”Vệ Hàn Sơn hừ lạnh một tiếng, lập tức gọi người thay y phục Quan Trung Hình Đường tiến tới Kiến Châu Phủ.Những quy tắc ngầm đó không phải do cấp trên Quan Trung Hình Đường thiết lập, nhưng đây là lợi ích sau khi những tuần sát sứ bọn họ thỏa hiệp nhượng bộ với các thế lực võ lâm.
Toàn bộ Quan Trung Hình Đường có như vậy không họ không biết, dẫu sao đất Quan Tây bọn họ cũng làm vậy.Giờ tên người mới Sở Hưu này chẳng hiểu chuyện đi phá hoại quy tắc ngầm như vậy, khó đảm bảo sẽ không khiến các tông môn giang hồ dưới tay Vệ Hàn Sơn và các tuần sát sứ khác căm thù.
Đến lúc đó tiền này cũng chẳng dễ thu....Trong Kiến Châu Phủ, Sở Hưu đích thân dẫn người phân chia bảo vật cùng tài nguyên lấy được từ Giang gia.Những thứ này mặc dù chia thành ba phần bất đồng nhưng lại không thể tùy ý phân chia được.
Đương nhiên phải chú trọng lợi ích bản thân.Cho nên trước đó Sở Hưu xem xét một phen, để người sau phân loại theo tiêu chuẩn của mình sau đó mới dẫn đầu lựa chọn những thứ mình cần.Đúng lúc này, Đỗ Quảng Trọng đột nhiên tới nói: “Đại nhân, tuần sát sứ Thương Châu Phủ Vệ Hàn Sơn tới!”Sở Hưu chau mày nói: “Hắn tới làm gì?”Sở Hưu vẫn chưa quên lúc ở phân bộ Hình Đường Quan Tây, Vệ Hàn Sơn đã tỏ thái độ ra sao với y, lúc đó chẳng thể coi là thân mật được.Đỗ Quảng Trọng cười khổ nói: “Tâm trạng Vệ đại nhân có vẻ không được tốt, thuộc hạ cũng không dám hỏi nhiều.”“Vậy tới gặp xem sao.” Sở Hưu thản nhiên nói.Vệ Hàn Sơn đột nhiên tới đây như vậy, Sở Hưu cũng đoán được đối phương có ý gì.Ngoại trừ chuyện mình diệt môn Giang gia, còn gì khiến đối phương chú ý nữa?Khi Sở Hưu tới phòng nghị sự, Vệ Hàn Sơn đã ôm vẻ mặt âm trầm chờ đợi tại đó.
Thấy Sở Hưu đi tới, Vệ Hàn Sơn hừ lạnh một tiếng nói: “Sở Hưu, ngươi thật to gan!Mới nhận chức tuần sát sứ không được mấy ngày đã gây chuyện lớn đến như vậy, trên tay không chút chứng cớ mà dám ra tay tiêu diệt một thế gia truyền thừa lâu đời như Giang gia.
Ngươi có còn để quy củ Quan Trung Hình Đường trong mắt hay không?”Sở Hưu thần sắc lạnh nhạt ngồi xuống, uống một hớp trà rồi mới giơ hai ngón tay thản nhiên đáp: “Thứ nhất khi diệt Giang gia ta có chứng cớ.
Sở Hưu ta làm việc luôn có lý do bằng chứng.
Không có chứng cớ sao ta lại động thủ?”“Thứ hai.” Sở Hưu ngẩng đầu, ánh mắt lạnh bằng: “Ngươi là thứ gì, ta to gan hay không ngươi có tư cách gì đòi quản? Đừng quên ngươi ta đều là tuần sát sứ, ngươi muốn lo chuyện bao đồng cũng chẳng quản được tới đầu của ta!”Nghe Sở Hưu nói vậy, sắc mặt Vệ Hàn Sơn âm trầm tới cực điểm.Sở Hưu cùng hắn quả thật đều là tuần sát sứ, nhưng trước mắt Sở Hưu chỉ có Ngoại Cương còn hắn đã là cao thủ Tam Hoa Tụ Đỉnh.Đối phương khiêu khích như vậy, Vệ Hàn Sơn trực tiếp cười lạnh đáp: “Ta là thứ gì? Được được được, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem ta rốt cuộc là ai!Đừng tưởng mượn hơi Sở đại hiệp được tiến cử vào Quan Trung Hình Đường, trở thành tuần sát sứ là có thể ngồi ngang hàng với tuần sát sứ Quan Tây ta.
Bất luận trong Quan Trung Hình Đường hay ngoài Quan Trung Hình Đường đều phải xem thực lực!”Dứt lời thanh trường đao mảnh khảnh màu trắng bạc vung lên trong tay Vệ Hàn Sơn, hàn khí lượn lờ trên lưỡi đao.
Một đao chém ra, cương khí băng hàn như dải lụa bạc ầm ầm chém về phía Sở Hưu!Sở Hưu phát sau mà đến trước, trên Hồng Tụ Đao bùng lên Huyết Luyện Thần Cương, đao mang đỏ rực giao nhau với đao cương của Vệ Hàn Sơn, lập tức phát ra một tiếng nổ cương khí mãnh liệt.
Đao cương hai người đều biến mất giữa không trung, cục diện ngang tài ngang sức.Ánh mắt Vệ Hàn Sơn lóe lên vẻ kinh ngạc, một đao vừa rồi của hắn không dùng hết toàn lực.
Dù sao hai bên đều là tuần sát sứ, hắn có thể giáo huấn Sở Hưu nhưng không thể gi ết chết Sở Hưu ngay trước mặt mọi người.Nhưng cho dù như vậy hắn cũng mạnh hơn Sở Hưu một đại cảnh giới, kết quả cương khí của Sở Hưu lại kinh khủng như vậy.
Cương khí ẩn chứa huyết khí cùng sát khí kinh người đó không ngờ lại có thể tùy ý ngăn cản đao cương của hắn.Vệ Hàn Sơn hừ lạnh một tiếng, đao thế xoay chuyển, hàn khí lạnh lẽo vô tận ngưng tụ trên lưỡi đao của hắn, cương khí kéo dài chừng vài trượng.
Luận về tích lũy dẫu sao hắn cũng là cường giả hợp nhất tinh khí thần, Tam Hoa tụ đỉnh.
Về mặt lực lượng vượt xa Sở Hưu.Đao thế như cuồng phong rít gào chém thẳng xuống, những nơi nó đi qua luồng hàn khí giá lạnh khiến mặt đất phủ một lớp băng mỏng.Hồng Tụ Đao trong tay Sở Hưu đã ngưng tụ tùng luồng khói đen quẩn quanh, lực lượng A Tỳ Đạo Tam Đao thi triển ra, ầm ầm chém xuống.
Luồng