Tết Nguyên Tiêu qua đi, năm cũng kết thúc, trong cung khôi phục như thường.
Khác biệt duy nhất chính là Hoàng hậu ôm bệnh tĩnh dưỡng, chuyện của lục cung do Hứa quý phi và Tống tần hai người cùng nhau giải quyết.
Cung Tê Phượng cũng yên tĩnh, các phi tần trong cung bỗng trở nên sôi nổi.
Các nàng bỏ tuổi xuân trong cung, bất quá muốn kiếm một phần vinh quang cho gia tộc, thay mình tìm một cơ hội.
Đáng tiếc Diệp mỹ nhân độc sủng, căn bản không cho người khác có cơ hội, đám người hận đến nghiến răng cũng chỉ có thể nuốt xuống.
Trong những người này, thảm nhất là Dương tài tử.
Giáng vị cấm túc hơn nửa năm, cứ thế ngay cả ý giải cấm cũng không có, y phục và đồ ăn càng ngày càng không ra gì, nàng không thể không thèm đếm xỉa.
Đêm nay, nàng phân phó cung nữ Xảo Trúc đi ngủ trước, bản thân thì mò mẫm trong bóng tối ra trắc điện.
Đêm đầu xuân còn chút lạnh, nàng khép lại y phục, mượn ánh trăng mờ ảo đi vào hướng tây bắc nơi hẻo lánh nhất Yêu Nguyệt Cung.
Vừa đi vừa nhớ lại đêm đó, nơi mà mấy tên thái giám chôn một thi thể cao lớn.
Lúc ấy nàng vừa mới bị cấm túc, ban ngày không thể ra cửa ức đến hoảng, chỉ có thể đợi đêm xuống mới có thể đến nơi yên lặng này để hít thở không khí.
Ai ngờ vừa ra cửa không bao lâu liền thấy cảnh tượng như vậy, nàng sợ hãi trốn ở nơi hẻo lánh gắt gao che miệng lại, một mực chờ những thái giám kia chôn xong thi thể rời đi, mới run rẩy trốn về phòng mình.
Sau đó nàng thỉnh thoảng lại gặp ác mộng.
Sau đó loáng thoáng biết được, cái thai của Ngọc phi nương nương hình như là bất chính, con nam nhân cao to đã chết kia nhất định là có liên quan đến Ngọc phi.
''Ngọc phi nương nương''
Dương tài tử không chút sợ sệt đứng ở nơi chôn thi thể, cười lạnh nhìn về phía chính điện.
''Người đối đãi với các tỷ muội ở Yêu Nguyệt Cung đúng là không tệ, nhưng chuỗi ngày sống tối tăm không thấy ánh mặt trời này thật sự là quá đủ rồi, chỉ có thể xin lỗi người, nếu có thể, tiết thanh minh năm sau ta sẽ thắp cho người một nén nhang.''
Nàng nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, dùng hết sức lực toàn thân.
''A!!''
''A!!!''
Tiếng kêu la chói tai như một mũi khoan đâm rách sự yên tĩnh của bầu trời đêm, hoàng cung vốn đen như mực cũng lục tục sáng đèn, Yêu Nguyệt Cung, Dao Hoa Cung, Hoa An Cung...thậm chí Chiêu Dương Cung.
Mấy vị chủ tử của Yêu Nguyệt Cung đều bừng tỉnh, phái người ra ngoài xem, mấy tên thái giám rất nhanh phát hiện ra Dương tài tử 'té xỉu' ở góc tây bắc.
''Ôi! Đây không phải Dương tiểu chủ sao, sao lại ngã ở đây''
''Mau mau mau, đỡ dậy đi''
''Hẳn là bị dọa, có nên mời thái y không?''
''Một Tài tử bị cấm túc thôi mà, ban ngày thái y còn không tới, đêm hôm khuya khoắt đùa cái gì, đoán chừng là mộng du, chúng ta đừng để ý''
Tiểu Phúc Tử bên cạnh Ngọc phi ngáp một cái.
Những người khác nghe xong cũng thế, dứt khoát giúp nhấc Dương tài tử trở lại, liền xoay người định về đi ngủ.
Đúng lúc này, cửa chính Yêu Nguyệt Cung vang lên, đoán chừng có người đến hỏi thăm.
Mấy người không kiên nhẫn không muốn để ý tới, đúng lúc Tiểu Phúc Tử cười nói: ''Mấy ca về nghỉ ngơi trước đi, chỗ của chúng ta không có chuyện gì, ta đi đuổi bọn họ''
''Vậy thì vất vả rồi''
''Vẫn là Phúc công công đại khí, chúng ta đi thôi'' hai tiểu thái dám ngáp liên tục.
''Đi thôi đi thôi, có ta ở đây rồi''
Tiểu Phúc Tử xoay người đi mở cửa, quả nhiên là người của Quý phi nương nương tới hỏi thăm đã xảy ra chuyện gì.
Hắn nói qua loa như vậy, thái giám kia thấy Yêu Nguyệt Cung cũng khôi cũng yên tĩnh, không có gì, cũng liền bán tín bán nghi trở về phục mệnh.
Tiểu Phúc Tử thở dài nhẹ nhõm, đóng cửa lại đồng thời dùng tay áo lau mồ hôi lạnh.
''Hơn nửa đêm rồi, Dương tài tử sao lại ở đó? Hay là...biết cái gì rồi?''
Nghĩ lại, Dương tài tử hình như thường xuyên lén lút ra ngoài tản bộ vào ban đêm, hắn lại thấy bản thân suy nghĩ nhiều, nói không chừng là bị mèo hoang hay chuột dọa sợ.
Tiểu Phúc Tử lắc đầu đi tới chính điện.
Vốn cho rằng chuyện sẽ kết thúc như vậy, nhưng ngày tiếp theo...
''Có quỷ, có quỷ!''
Sáng sớm, Dương tài tử từ trắc viện nhào ra.
''Yêu Nguyệt Cung có quỷ, tối qua ta gặp quỷ, ta muốn gặp Hoàng thượng, ta muốn gặp Hoàng thượng, Yêu Nguyệt Cung có quỷ đó!''
Dương tài tử quần áo xốc xếch