Chiến tranh giữa anh ta và tam điện hạ đã càng ngày càng nghiêm trọng, dẫn đến mức độ căng thẳng nhất rồi.
Phương Nguyên có hơi bối rối nói, ba của bọn họ, cũng chính là quốc chủ của nước T nhìn thấy hai người con trai tàn sát lẫn nhau, vậy mà có thể thờ ơ, như này cũng không phải là người rồi.
“Anh không sao chứ?”
Thẩm Hạ Lan vô thức hỏi một câu.
Cô bây giờ ít nhiều có thể hiểu được lý do Phương Nguyên thiếu thốn yêu thương rồi.
Mẹ ruột đã rời xa anh ta từ nhỏ, ba ruột không quan tâm đến sống chết của anh ta, nhìn bọn họ anh em tương tàn, đứa trẻ lớn lên trong tình cảnh như vậy, tâm lý không vặn vẹo cũng xem như may mắn rồi.
Mà anh ta còn là anh họ của cô, chỉ một điểm này, Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình nên quan tâm anh ta.
Ở bên kia Phương Nguyên khẽ mỉm cười, nói: “Anh không sao, em yên tâm.
Em gọi điện đến là vì muốn báo cáo giám định ADN của Vu Linh và Vu Phong phải không?”
“Phải.”
Thẩm Hạ Lan cũng không nói gì khác, trực tiếp thừa nhận.
“Em đợi một lát, anh gửi số liệu cho em, em tự mình xem đi.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu.
Phương Nguyên bỗng hỏi: “Hải Thành tuyết rơi chưa?”
“Tuyết rơi rồi, không lớn, sao hả? Anh muốn đến ngắm tuyết sao?”
Thẩm Hạ Lan thật ra vẫn hy vọng anh có thể quay về đón tết, nhưng đương nhiên điều