Hiểu ra điểm này, Thẩm Hạ Lan liền nở nụ cười.
“Thật tốt quá, em rất thích nhìn thấy mấy cặp yêu nhau có thể trở thành người nhà.”
“Ngốc nghếch!”
Diệp Ân Tuấn duỗi ngón tay ra, vuốt vuốt chóp mũi Thẩm Hạ Lan, tình cảm dạt dào.
Diệp Tranh bị ép ăn một ngụm cẩu lương, nhưng mà lại không tiện ngắt ngang, vất vả lắm bọn họ mới có thể yên tĩnh lại, lúc này mới thấp giọng nói: “Mẹ ơi, chúng ta đi vào đi, con đói rồi.”
Đúng vậy đó, vừa bị bắt cóc vừa phải chạy trốn, Diệp Tranh thật sự đói bụng.
Nghe thấy con trai nói như vậy, Thẩm Hạ Lan vội vàng ôm con trai đi vào.
Diệp Ân Tuấn nhìn lồng ngực trống rỗng, không khỏi nở nụ cười khổ.
Vợ của anh thật là.
Bây giờ lại càng ngày càng không quan tâm tới anh.
Diệp Ân Tuấn lắc đầu đi vào trong cùng với Thẩm Hạ Lan.
Trong nhà vẫn vô cùng sôi động, bọn họ không biết lúc nãy ở bên ngoài vừa mới xảy ra chuyện gì.
Thẩm Hạ Lan ôm Diệp Tranh về tới chỗ ngồi, Diệp Tranh đói bụng không thèm đoái hoài tới những người khác, trực tiếp cầm đũa bắt đầu ăn.
Nhìn thấy con trai ăn vội vã như thế, Thẩm Hạ Lan đau lòng không thôi.
“Ăn từ từ thôi, coi chừng mắc nghẹn đó, uống nước đi con.”
Thẩm Hạ Lan đặt hết tâm tư ở trên người Diệp Tranh, làm cho Diệp Ân Tuấn cảm thấy hơi ghen tị.
.
truyện đam mỹ
Rất nhanh, bọn người Tống Dật Hiên mời rượu đã đến bàn Thẩm Hạ Lan với Diệp Ân Tuấn.
Thẩm Hạ Lan nhìn Hồ Ngọc Duyên trước mắt, chân thành chúc mừng: “Chị dâu, chúc chị với anh họ trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”
“Cảm ơn em!”
Hồ Ngọc Duyên thật