Cuộc Sống Của Thiên Thần Chán Đời Tại Dị Giới

C55: Đột Kích


trước sau

Tác ngồi vẽ thử đấy mặc dù không giống lắm, à, cái tay ở trên là của tác đó, mà nhìn nó hơi già và đen đúng không, tại ở nhà rửa và khiên đá hoa cương giúp ba để bán đó.

Nói thật là nó nặng kinh khủng.

Còn cái nhẫn đó là mẹ mua không phải nhẫn đính hôn hay nhẫn cưới đâu, ai nghĩ bậy tác chém chết giờ.

Tác cam đoan tác 14 tuổi, nếu ai không đồng ý thì cứ nói đi, tác làm bài nghị luận cho nghe.

Dụng cụ thì là giấy cứng, màu nước thiên long nhưng tác mua bộ cọ mới rồi nên vẽ để test thử và tác thấy cực kì hài lòng, không uổng 45 ngàn bộ 10 cây tí nào.

Theo thứ tự là ảnh gốc, tranh test thử cọ và tranh vẽ thật.

Tác sẽ thông báo một tin vui và hai tin buồn.

Tin vui là tác bỏ game rồi nên có thể quay về viết như cũ.

Tin buồn 1 là thằng em họ xuống chơi, nó lấy máy của tác chơi Rule of Survival nên tác đánh không được.

Tin buồn 2 là chap này có lẽ hơi dở (theo như tác nghĩ)

____ Pov main ____

Tôi đang đứng trên chỗ ngồi đặc biệt của dành cho hoàng thất, Bahamuth thì ngồi chung với bọn họ.

Lúc đầu nhà vua bắt tôi phải ngồi chung nhưng tôi đã từ chối vì bản thân ở đây với tư cách là hộ vệ.

Ông ấy lúc đó hoang mang lắm, có lẽ vì ngại thân phận của tôi nhưng tôi đang giữ bí mật về chuyện này mà.

Trận đấu đã bắt đầu rất lâu rồi, mọi người đang chăm chú vào các trận đấu nhưng có vẻ như tất cả đều đang mong chờ trận đấu trung tâm của El và Kai.

Danh sách các trận đấu đã được công bố trước trận và có lẽ không ai nghĩ hai nhóc này sẽ thua.

Chẳng mấy chốc đã vài tiếng trôi qua, El và Kai thắng các trận của mình rất đơn giản, loại hết các đối thủ.

Nhưng khi đến trận của El để vào chung kết thì em ấy đấu với Nakos-một cựu học viên lớp S khu đặc biệt- thì có rất bất thường.

Đang đấu đột nhiên sức mạnh của hắn tăng rất nhiều và dường như hắn đã cắn cái gì đó trong miệng.

Quả nhiên là viên thuốc ấy mà. Nhưng El vẫn có thể đánh bại hắn ta sau 10 phút vào trận.

Lúc trước thi, tôi đã dự phòng cho El và Kai mỗi đứa một viên thuốc để trị cho viên thuốc mà mấy óc tó này uống để đánh thắng hai nhóc.

Mà làm sao Nakos lại có nó?

Thật là phiền phức mà, tôi chỉ muốn trải qua lễ hội trường trong yên bình và hạnh phúc thôi.

Giờ là trận của hai nhóc, chúng bước vào sân đấu, chào hỏi nhau rồi đánh.

Hai đứa gần như dùng toàn lực của chúng để đánh, ai ai cũng hướng mắt về phía hai đứa như bị hút vào trận đấu.


Mọi người đều im lặng, bầu không khí tĩnh lặng vô cùng.

Trận đấu bắt đầu được 10 phút nhưng hai đứa vẫn bất phân thắng bại.

Nếu trong một trận đấu kéo dài thì Kai chắc chắn sẽ thắng, sức của Kai rất trâu vì thằng bé vốn đã là kiếm sĩ thiên tài.

Nhưng như thế thì sức mạnh của El sẽ không được bộc lỗ hết. Tôi để chúng nó giao đấu với nhau là vì muốn chúng cạnh tranh nhau để bọn nó cùng nhau tiến xa hơn.

Điều này đã được Rei thử nghiệm trên Noel và Noah, và nó rất hiệu quả.

Nói mới nhớ, Noel và Noah tụi nó đang ngồi ở phòng bình luận để thay thế cho tôi và Bahamuth.

Tôi mở [kho không gian] và lấy cái micro ra.

"El, Kai đánh hết sức đi nhưng nhớ giữ sức một tí"

El và Kai nhìn về phía tôi, gật đầu, tụi nhỏ nhìn nhau, lùi ra xa, tháo hết tất cả mọi thứ kìm hãm sức mạnh của chúng.

Dù cho tôi bảo chúng đánh nhau hết sức nhưng cũng đừng quá trớn, lỡ tí nữa có chuyện gì xảy ra thì sao.

Trận đấu bắt đầu một lần nữa, lần này mọi thứ đều vượt xa cả sức tưởng tượng.

Sức mạnh của bọn nhóc nằm ngoài dự đoán của tôi.

Chúng nó rất thành thạo bộ kiếm kĩ, thiên kĩ và cả ma kĩ. Tôi nhớ bộ ma kĩ tôi chỉ dạy chúng một ít nhưng làm sao chúng lại sử dụng được gần hết bộ ma kĩ rồi.

Rồi cả ma pháp nữa, cả El và Kai đều có thể sử dụng ma pháp trung cấp vô niệm nữa, đã thế lại còn rất thành thục nữa.

Tụi nhỏ hôm qua còn dấu "hàng" à? Không thể nào ngờ được.

"Nico này, mới xa nhau vài tháng mà sao tụi nhóc mạnh lên nhiều vậy"-Albert

Albert đổ mồ hôi lạnh vì chứng kiến sức mạnh của hai nhóc.

"Tôi đâu có biết, vài tháng nay tôi thả rông chúng mà, tôi chỉ dạy một số điều mới cùng với cả lớp S thôi, chúng mạnh như thế này cũng làm tôi bất ngờ đấy."

"Thôi đi, cậu nói xạo à, làm sao mà tự học lại có thể mạnh thế được"-Albert

"Tôi nói thật mà, với lại tự học có thể mạnh được như thế đấy"

Tôi nói thật đấy, tôi là minh chứng cho việc tự học...mà sư phụ cũng có phần giúp đỡ tôi nữa, bằng cách ném tôi vào giữ trung tâm khu rừng cấp 1 ở Gen để tôi tự tìm đường về nhà.

Nhớ lại lúc đó cửu tử nhất sinh, thật đáng sợ mà.

"Nico hai nhóc này là gì của cậu vậy"-Alex

Nhà vua hỏi tôi.

"Chúng là đệ tử của tôi, tôi đã tìm thấy chúng trong rừng 3 năm và nuôi dạy chúng đến giờ"


"Vậy à, ta tự hỏi ta có thể mời chúng vào lâu đài phục vụ dưới trướng ta không"-Alex

"Không, tôi từ chối. Sau khi chúng tốt nghiệp, tôi sẽ đi chu du cùng chúng"

"Tiếc quá nhỉ. Ta cũng không ép buộc gì"-Alex

Ông ta nói có phần nuối tiếc.

Đúng là vậy thật, nếu có ai mạnh như hai nhóc thế này phục vụ thì người đó sẽ cực kì an toàn và được người khác nể hơn.

Nhắc đến biểu hiện tôi mới nhớ, công chúa Ann nãy giờ vẫn ngồi im lặng không nói tiếng gì còn Amel thì vẫn khuôn mặt cộc cằn đầy sự khinh bỉ khi nhìn vào á nhân.

Tôi lơ hắn luôn và tiếp tục dõi theo trận đấu. Nó diễn ra cực kì hoàn hảo, hy vọng không có gì cản trở nó.

*Bùm* ( Tác : mi cầu chi cho giờ người ta đánh bom mi)

Rồi một tiếng nổ to ở sân đấu, khói bụi bay mịt mù, người dân hoảng loại chạy tứ phía, xô đẩy nhau thoát thân.

Bahamuth đứng dậy, quan sát xung quanh bằng [Dò tìm] để tìm kiếm kẻ địch và bảo vệ an toàn cho hoàng thất.

Tôi cũng bật [Dò tìm] đến sân đấu, hiện diện trên sân là 3, có vẻ như hai nhóc vẫn an toàn, nhưng người thứ 3 là ai.

Tôi lo lắng nên xin phép nhà vua.

"Thưa đức vua, tôi có thể xuống dưới một chút chứ, đừng lo, quanh đây không có ai phục kích cả, nếu ngài vẫn chưa tin tưởng thì người này sẽ giúp ngài"

Tôi dùng thần giao cách cảm nói với Aomura-tinh linh hệ Lôi của tôi-để cậu ta hiện hình

Nhà vua trơn tròn mắt rồi gật đầu.

"Vậy tôi đi đây"

Nói rồi tôi phóng đi luôn,

và nhà vua đã đồng ý rồi.

Trên sân, khói bụi vẫn mịt mù như thế, El và Kai đang ở trên sân...nhưng sao chúng lại chĩa kiếm vào nhau như thế.

Và người thứ 3 lại là...Nakos.

Đáng lí ra giờ này hắn phải nằm liệt giường do tác dụng phụ của viên thuốc đó chứ.

"El, Kai sao hai đứa chưa chạy đi"

Tôi thét lớn, việc đánh bom này có lẽ không đơn giản vậy đâu.

"Anh Nico anh chạy đi, Kai mất kiểm soát rồi"-El

"Mất kiểm soát nghĩa là sao?"


"Anh Nico cẩn thận"-El

Kai không biết từ khi nào đã áp sát tôi, dùng thanh kiếm lạ trên tay chém một đường, tôi nhanh chóng tránh được trong gang tất.

"Kai em sao vậy"

"Thằng ngu, tên á nhân kia nói là hắn mất kiểm soát rồi."-Nakos

Nakos đứng đằng xa cười một giọng cười khiến người ta khó chịu.

"Anh Nico, Nakos là người điều khiển Kai đó."-El

El tiến gần tôi, đỡ các đòn tấn công của Kai nhắm vào tôi, nói.

"Khó tin thật đấy. Mi không nghe tên á nhân đó nói à"-Nakos

"Ở đây có đến 3 á nhân đấy, ăn nói cho chính xác vào"

"Ta không cần mi dạy đời ta. Chết đi tên á nhân thấp hèn, Kai giết chúng"-Nakos

Rồi Kai tiếp tục tấn công chúng tôi, sức lực của Kai dồn vào thanh kiếm là toàn bộ những gì em ấy có.

Xem ra thằng bé hoàn toàn bị Nakos kiểm soát rồi.

Ở Gin không có bất cứ ma pháp, loại thảo dược nào có thể điều khiển người khác như vậy.

Nhưng ở Aku thì có, một loại thảo dược mang tên Conto khi giã nhuyễn ra trộn với một số thứ khác và máu của người điều khiển thì khi người khác uống thì người uống sẽ hoàn toàn bị người nhỏ máu vào thuốc điều khiển.

Loại thảo dược này là đặc biệt chỉ mọc ở Vùng tối ở Aku và không có nơi nào khác có. Vì thế tại sao Nakos lại có nó.

Không lẽ ác ma xuống được Gin rồi...nhưng phong ấn tôi lập ra 4000 năm trước đáng lí ra vẫn còn tồn tại chứ, thế thì tại sao ác ma lại xuống Gin được.

Phong ấn của tôi lập ra được lấy năng lượng từ Ten nên nó không bao giờ suy yếu hay biến mất chứ...nhưng nếu Ten đang suy yếu thì phong ấn chắc chắn sẽ không giữ được ác ma.

Vậy giả thuyết Ten đang suy yếu là việc hợp lí nhất trong tình huống hiện tại.

"El em đánh với Nakos đi, Kai để anh"

"Nhưng..."-El

"Anh nói là làm đi"

Tôi nặng giọng với El, lâu lắm rồi tôi mới giận thế này.

"Vâng"-El

El giật mình, nói rồi đánh Kai văng ra xa, áp sát Nakos.

Kai khi văng ra thì tôi tới đánh với Kai để giữ chân Kai không đánh với El.

El đấu với Nakos và có vẻ như em ấy đang thắng thế.

Kai giờ quá mạnh rồi, tôi không chắc bản thân ở hiện tại có thể giữ em ấy được bao lâu nữa.

Nếu không có cái [Vòng kìm hãm] này thì tốt rồi, tôi có thể hạ Kai chỉ trong một cái búng tay nhưng giờ thì khó lắm.


Tôi phải chật vật với Kai, dù bị kiểm soát nhưng trình độ của em ấy vẫn không xuống tí nào.

"Kai giết tên á nhân trước mắt ngươi đi"-Nakos

Nakos từ xa la lên, tôi bị thu hút bởi tiếng động đó quay đầu sang, lúc đó Kai nhân lúc tôi sơ hở, chuẩn bị thế kiếm để chém tôi.

El như gặp ma bay chạy như bay về phía tôi nhờ skill [Gia tốc] [Di chuyển chớp nhoáng], em ấy vươn tay và người ra...không lẽ em ấy định đỡ đòn cho tôi.

Nếu Kai muốn giết tôi thì El sẽ làm gì? Đó là câu hỏi tôi đặt ra cho El trong một bài kiểm tra 2 năm trước, lúc đấy El chỉ cười và nói "Không biết", nhưng ai ngờ được rằng con bé muốn thế mạng cho tôi.

Kai đã xong giờ thì chỉ cần ra đòn nữa.

Trong một giây, tôi đẩy El ra, hứng trọn đòn đó, một kiếm đâm vào bụng tôi, máu chảy ra nóng rát.

Đau thật đấy, cảm giác này lâu lắm rồi mới cảm nhận được.

El đứng sững người, khuôn mặt rất kinh khủng, hoảng loạn.

"Anh...anh Nico, a...anh có sao không? Em...em đã làm gì thế này, đáng lẽ anh không phải là người đỡ nó...em...em...híc...híc...làm ơn đừng chết"-El

"Ngoan nào, anh phước lớn mạng lớn lắm"

Tôi nói rồi xoa đầu El cho em ấy giảm phần hoảng loạn.

"Ngươi còn chờ gì ở đó, giết chúng đi"-Nakos

Nakos ra lệnh thế nhưng Kai vẫn đứng yên không làm gì, cả người em ấy như hóa đá, đôi mắt vô hồn lúc nãy giờ đã bắt đầu trong lại.

"Em...em...Nico-nii"-Kai

*kẻng*

Thanh kiếm trên tay Kai rơi xuống đất, em ấy chạy về phía tôi đứng, nước mắt đầm đìa.

"Nico-nii...em đã...đã làm gì thế này"-Kai

"Làm gì mà dữ vậy, em là con trai đó em có phải con gái đâukhóc làm gì cho xấu"

"Nhưng em đã..."-Kai

"Em không có lỗi đâu, là do em bị kiểm soát thôi. Nghe này, trong hai em không ai có lỗi đâu nên đừng hối hận hay giận gì nhau nhé. Anh ổn mà"

"Nhưng vết thương..."-El

"Nó sẽ hồi phục ngay thôi, đừng lo nữa. Anh giao việc cho hai đứa này, bắt sống Nakos rồi đưa đến cho Bahamuth nhé. Anh giờ có việc"

"...Vâng"-hai nhóc

Chúng nó gạt nước mắt sang một bên hướng về phía Nakos, tôi chạy đến một nơi nào đó khuất mắt hai nhóc.

Tay tôi ôm lại vết thương, máu không ngừng chảy dù tôi đã thử nhiều loại ma pháp hồi phục.

Quả nhiên thanh kiếm đó có vấn đề mà. Một thanh kiếm có thể ngăn chặn phép hồi phục của tinh linh thì chỉ có thanh kiếm được rèn xương của ác ma thôi.

Vậy là đợt đánh bom này có sự tham gia của ác ma à? 

Tình hình giờ không hề đơn giản nữa rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện