Sau khi tiến về phía trước mấy chục dặm, trong tai Long Trần nghe thấy tiếng ong ong, nhìn thấy trong không trung thỉnh thoảng có ong mật to như bàn tay, giống như từ ngọc thạch khắc thành đang bay tung tăng.
Tuy chúng mọc cánh bướm, nhưng hành động của chúng lại vô cùng nhanh chóng, qua lại như gió.
- Chú ý, đừng giết những Điệp Ngọc Phong này, nếu không sẽ dẫn tới nhiều Điệp Ngọc Phong hơn.
Tề Tín rụt rè tiến về phía trước, lên tiếng cảnh cáo.
Long Trần mỉm cười, không tồi, cũng biết một chút tập tính của Điệp Ngọc Phong, xem ra ngươi có thể giúp đỡ được không ít.
Sau khi lại tiến về phía trước thêm một đoạn cự ly, mọi người bước chậm lại, bởi vì phía trước xuất hiện một tổ ong cực lớn.
Khác với tổ ong bình thường, nó không phải treo trên cây, mà là giống như một căn nhà, dựng trên một khối đá to.
Ngoại hình của tổ ong giống như một quả trứng vịt cực lớn nằm dưới đất, dài đến hơn chục trượng, bên ngoài tổ ong giống như dùng ngọc thạch dúc thành, lấp lánh sáng dưới ánh mặt trời.
Vô số Điệp Ngọc Phong đang ra ra vào vào, vô cùng bận rộn, nhìn thấy một tổ ong lớn như vậy, tim mọi người như chui tọt lên tới cổ họng.
Long Trần quan sát kỹ tổ ong, thấy cửa ra vào của tổ ong có ba loại hoa văn màu sắc khác nhau, khóe miệng không khỏi hiện lên một nụ cười: Khà khà, lần này có cái chơi rồi.
- Mấy người đi trước tìm hiểu tình huống.
Tề Tín nhìn tổ ong nói.
Tề Tín vừa dứt lời, lập tức có ba người không hề do dự đi ra, mò mẫm tới tổ ong ở cách hơn một trăm trượng.
Tề Tín gật đầu, trên mặt hiện lên nụ cười hài lòng, người khác nhìn nhau, không khỏi cảm khái, xem ra ba người này đã lưu lại ấn tượng tốt cho Tề Tín rồi.
Khóe miệng Long Trần lại hiện lên vẻ trào phúng, mắng thầm trong lòng:
- Đúng là một đám ngu ngốc, các ngươi đều che mặt mà đi, ai có thể nhận ra các ngươi là ai? Biểu lộ trung thành thì cũng phải giới thiệu thân phận của mình đã chứ?
Ba người đều rất thông minh, một đường bò thấp đi tới, tốc độ rất chậm, tận lực không để kinh động tới Điệp Ngọc Phong đang bận rộn.
Nhìn ba người từ từ tới gần tổ ong, mọi người đều hồi hộp, ngay cả vẻ mặt của Tề Tín cũng đầy khẩn trương.
Hắn cũng không hy vọng ba người này có thể trộm được mật, hắn cần bọn họ xác nhận một chút tình huống trong tổ ong, sau đó thì chế định kế hoạch.
Vốn ba người tiến về phía trước cũng không có gì khác thường, những Điệp Ngọc Phong đang bận rộn đó cũng không quan tâm tới bọn họ.
Nhưng khi bọn họ còn khoảng tổ ong khoảng năm mươi trượng, Điệp Ngọc Phong vốn đang bận rộn bỗng nhiên dừng động tác, toàn bộ thế giới lập tức trở nên im lặng.
- Không tốt, mau lui lại.
Tề Tín biến sắc, vội vàng quát khẽ.
Nhưng hắn vừa nói xong, bỗng nhiên mấy trăm con Điệp Ngọc Phong lao thẳng về phía ba người đó, ba người đó kinh hãi, chẳng buồn che giấu thân hình, vội vàng rút lui.
Nhưng vẫn có một người cất bước chậm, bị một con Điệp Ngọc Phong đuổi kịp, cắn cái lên vai.
- A!
Người đó phát ra một tiếng hét thảm thê lương, tuy che mặt, nhưng vẫn có thể cảm thấy mặt hắn lúc này nhất định đã đau tới biến hình.
Độc của Điệp Ngọc Phong vô cùng bá đạo, chuyên tấn công dây thần kinh đau