Trong tay Long Trần có ngọn lửa màu lam bùng lên, toàn bộ động phủ lập tức tràn ngập ánh sáng màu xanh, lộ ra vẻ vừa rực rỡ lại ấm áp.
- Hỏa diễm đẹp quá.
Đường Uyển Nhi nhìn hỏa diễm trong lòng bàn tay Long Trần, trong mắt đẹp toàn là vẻ mê say, nàng ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hỏa diễm đẹp như vậy, giống như là nước biển đang chảy.
Long Trần mỉm cười, phát hiện sau khi nắm giữ được phù văn thú hỏa, sự khống chế đối với thú hỏa lại cường đại hơn rất nhiều, sử dụng cũng thuận buồm xuôi gió hơn, không cần hao phí quá nhiều Linh hồn chi lực.
Phải biết rằng cho dù thú hỏa của Viêm Báo lúc trước, lúc Long Trần sử dụng, đều cần dùng Linh hồn chi lực để áp chế, nó giống như một con dã thú không nghe lời, nếu không áp chế, tùy thời đều sẽ cắn người.
Mà sau khi nắm giữ được phù văn, như vậy thú hỏa này chẳng khác nào đã nhận Long Trần làm chủ, không có bất kỳ sự phản kháng nào.
Đối với cường độ vận dụng, kích thước và tiết tấu phát ra của hỏa diễm càng trở nên tự nhiên, tùy tâm sở dục hơn.
Long Trần thậm tự khen chính mình, loại cách làm kỳ lạ này chỉ có thiên tài mới có thể nghĩ ra được, thành công là thiên tài, có điều nếu thất bại thì sẽ bị mắng là thằng điên.
Cho nên trên thế giới này, thằng điên và thiên tài trên cơ bản đều là như nhau, chỉ là xem vận khí của ai tốt hơn mà thôi.
Đường Uyển Nhi và Thanh Ngọc im lặng nhìn nhau, đây là lần đầu tiên bọn họ tận mắt chứng kiến người khác luyện đan.
Bởi vì tất cả Luyện Đan Sư, khi luyện đan đều không thích có người ở bên cạnh, một là sợ quấy rầy, không thể tĩnh tâm, hai là sợ bị người khác học trộm.
Long Trần thì không thèm quan tâm, tập trung toàn bộ tâm thần, bắt đầu làm ấm lò, đây là một quá trình cơ bản nhất, nếu không khiến lò đan dần dần thích ứng với quá trình này, đến cuối cùng sẽ có nguy hiểm nổ lò, đồng thời cũng có thể kéo dài thời gian sử dụng của lò đan.
Sau khi nhiệt độ của lò đan dần dần lên cao, Long Trần bắt đầu chậm rãi để dược liệu vào trong lò đan, khống chế hỏa diễm, tinh luyện ra tinh hoa của chúng.
Lúc này sẽ phải chú ý tới công lực, sức nắm giữ đối với hỏa hậu, đồng thời cũng phải nắm rõ nhiệt độ của dược liệu.
Nếu lửa nhỏ thì cần thời gian rất dài để tinh luyện, gia tăng thời gian tinh luyện thì không nói, tinh hoa tinh luyện ra cũng sẽ bởi vì thời gian quá dài mà xói mòn đi một bộ phận.
Nếu lửa quá lớn, vượt quá nhiệt độ cao nhất mà dược liệu có khả năng thừa nhận, lập tức sẽ bị đốt thành tro, xôi hỏng bỏng không.
Có điều những cái này đối với Long Trần có ký ức của Đan Đế mà nói thì không tính là gì, đối với điểm giới hạn của dược liệu, trên thế giới này không có mấy người có thể nắm rõ hơn hắn.
Hiện giờ nắm giữ phù văn của Hỏa Tích Thú Hỏa, hỏa diễm màu lam đối với hắn mà nói không khác gì Bản mệnh chi hỏa, hắn có Linh hồn chi lực, có thể nắm giữ được một cách vi mô.
Tốc độ luyện chế của Long Trần nhanh vô cùng, sau khi luyện hóa mấy loại dược liệu thành bột phấn, liền bảo Đường Uyển Nhi và Thanh Ngọc hỗ trợ, lấy ra một tờ giấy bóng loáng, đổ thuốc bột vào trong.
Lại bảo họ rải thuốc bột ra, làm nhiệt lượng tản đi, sau đó dựa theo tỉ lệ nhất định mà tách chúng ra, bọc vào từng tờ giấy.
Mà khi bọn họ rụt rè làm việc này, Long Trần đã bắt đầu luyện chế lô dược liệu tiếp theo.
Bọn họ vừa làm xong nhiệm vụ Long Trần an bài, lô thuốc bột thứ hai của Long Trần cũng đã được luyện chế xong.
Có điều thuốc bột lần này, lại bảo họ đóng gói cũng với thuốc bột đã được tách ra, cứ như vậy lặp