Vân Mộng Trạch quanh năm sương mù bao phủ, là cấm địa của loài người, nhưng lại là thiên đường của Lạc Thú. Bên trong đầm lầy sinh sống vô số chủng loại Lạc thú, phân bổ khắp nơi, chia thành từng khu vực riêng biệt. Mỗi khu vực như thế là lãnh thổ của một con Tướng cấp Lạc Thú.Tướng Cấp Lạc thú, trí tuệ cực sâu, có thể nói tiếng người, cũng có thể hóa thành hình người.Vân Mộng trạch biên giới có một khu vực trồi lên khá cao, cây cối rậm rạp, chỗ trồi lên phân ra ba ngọn núi, xếp thành hình tam giác, gọi là Tam Tiên Sơn. Thống trị Tam Tiên Sơn Lạc thú, tự xưng Tam Tiên Tướng, theo thứ tự là Hồ Tiên Tướng, Ngưu Tiên Tướng cùng Lộc Tiên TướngBa con Lạc thú này ở khu vực biên giới cũng xem như thanh danh hiển hách đại nhân vật, bên dưới thủ hạ đông đảo, chiếm lĩnh xung quanh trăm dặm đầm lầy.Nhưng hôm nay, Tam Tiên Sơn trên không trung xuất hiện hai thân ảnh, hai người này một già một trẻ. Người già mặc áo gai thô, râu tóc hoa râm, toàn thân cao lớn thô kệch. Người này đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống mặt đất, tỏa ra khủng bố uy áp khiến dưới đất Lạc thú sợ hãi bỏ chạy.Mà tay phải của lão thì xách một tên thanh niên. Tên thanh niên này mặc áo da thú, tóc cột sau đầu, hình dáng thon gầy, tuy không anh tuấn lắm, nhưng lại cho người ta một cảm giác thoát tục.Hai người này chính là Vũ Ninh Hầu và Khương Ly.Lão Hầu Gia hiển nhiên là ngựa quen đường cu, trực tiếp dẫn Khương Ly đến nơi đây đầu tiên. Nhìn dưới chân ba ngọn núi lớn, lão hầu gia cảm khái nói:“Lạc Ly tiểu tử ngươi biết không, Lạc Thần giới sở hữu Hồn Ngọc nhiều nhất không phải mười lăm bộ lạc, cũng không phải các vị Lạc Vương, mà là Vân Mộng Trạch bên trong bầy Lạc thú. Năm đó lão phu tới đây đoạt được Hồn Ngọc nhiều gần gấp năm lần cướp ở các Bộ Lạc khác”Lão nói xong, lập tức thần niệm hiển hóa một bàn tay lớn, hướng về Tam Tiên Sơn chụp một phát, đem đỉnh một ngọn núi đập cho đổ sụp, toàn bộ đầm lầy xung quanh ầm ầm rung động.Bên dưới đang nghỉ ngơi Lạc thú người đổ ngựa ngã, dáo dác kinh hô.Nhìn thấy thất kinh đám thú vật, Lão Hầu Gia càng hứng chí, liên tiếp chụp thêm hai chụp, đem mỗi ngọn núi đập phá một lần, tựa hồ đập nghiện.Rất nhanh từ dưới đầm lầy truyền ra vài tiếng gầm rú phẫn nộ. Ba bóng người hóa thành ba tia chớp gào thét bay ra.“Vũ Ninh lão tặc, không có Hồn Ngọc”Một người gã Lạc thú hình người mặt trâu thân hình cao lớn, đỏ bừng hai mắt ồm ồm quát to.Mà bên cạnh một tên vũ mị nữ tử, thân hình nẩy nở, tai hồ ly chợt cắt ngang lời của gã mặt trâu, trầm giọng nói:“Vũ Ninh Hầu, hôm nay Hồn Ngọc không thể giao cho ngươi. Lần trước Động Đình Quân đã hạ lệnh, bên trong Vân Mộng Trạch Lạc Thú mỗi người phải cống nạp mười viên Hồn Ngọc, bọn ta tồn trữ vừa vặn đủ để cống nạp, không thể thể cho ngươi được”Lão Hầu gia ánh mắt sững lại, nhìn hồ ly nữ tử, đưa tay chỉ sang Khương Ly, lạnh lùng nói:×— QUẢNG CÁO —“Lão phu ba trăm năm rồi mới thu thêm một người đệ tử”Nữ tử nhíu mày, đưa mắt liếc Khương Ly một cái.Phía bên trái mặt hươu nam tử, nhìn chằm chằm Khương Ly cũng hơi đổi sắc mặt, có chút khó coi lẩm bẩm:“Các ngươi Vũ Ninh Hầu một mạch là một lũ thần kinh, mỗi lần thu một cái đệ tử liền muốn đi cướp nhà người khác Hồn Ngọc”Lão Hầu Gia nghe vậy cũng không giận, cười ha hả nói: “Đúng vậy, đó là truyền thống của chúng ta, đến đời của lão phu cũng không thể nào phá bỏ, hôm nay các người nếu chịu giao Hồn Ngọc, ta sẽ rời đi. Nếu không cùng lắm thì lão phu toàn lực cùng các ngươi đánh một trận”Đầu trâu nam tử nghe thế thì giận giữ, muốn chửi ầm lên, thì bị mặt hồ ly nữ tử giữ lại, ho nhẹ nói:“Vũ Ninh