Lúc này trời đã về đêm, mặt trăng vừa lên cao, bên ngoài Kim Giao tộc tộc địa chợt xuất hiện hai bóng người, lơ lửng dưới ánh trăng.Không ai khác lại là Vũ Ninh Hầu cùng Khương Ly.Lão Hầu Gia sau khi ăn cướp ở Tam Tiên Sơn, lập tức xách hắn một mạch chạy sang phía Tây Bắc, chừng vài canh giờ thì đến đây.“Cạc cạc cạc” Lão cười lạnh một tiếng, cũng không nói hai lời, thần niệm hóa thành nắm đấm, hướng Kim Giao Tộc tộc địa ầm ầm đập xuống.Một quyền nát núi, hai quyền động sụp, ba quyền toàn bộ Kim Giao tộc tộc địa bị đánh cho thất điên bát đảo.“Giao Kim Thằng, cho lão phu lăn ra đây” Vũ Ninh Hầu đập phá xong xuôi, hét to một tiếng, mà bên dưới mặt nước Kim Giao tộc hoàn toàn đại loạn, hang động phá hủy, đất đá từ trên trời ùm ùm rơi xuống đè chết không ít cá chép, tiếng kêu thét vang vọng.Mà ở ngọn núi trung tâm, vài tiếng gào to vang vọng, có hai con giao long dẫn theo một bầy màu vàng cá chép hùng hổ xông ra ngoài.“Phương nào ác tặc dám đến Kim Giao Tộc chúng ra gây sự!”Một con dài chừng mười trượng Giao Long bay lượn giữa không trung, hai mắt đỏ bừng gào thét.Khi nhìn thấy Khương Ly hai người, cũng không cần nói nhảm, há mồm liền phun ra một trụ nước lớn, hướng bên này đánh tới.“Kim Giao Tộc Giao Long tựa hồ rất thích phun nước” Khương Ly cổ quái nhìn đằng xa màu vàng Giao Long, nhận thấy được, vừa tấn công bọn hắn Giao Tướng so với đầu hôm trước yếu hơn khá nhiều.Nhìn mạnh mẽ trụ nước, Khương Ly khuôn mặt bình thản, không quá để tâm. Mà Lão hầu gia thì ngưng tụ chưởng lớn, hướng trụ nước một tát. Chỉ một cái va chạm, trụ nước bị đã bị đánh tan tành, mà chưởng lớn vẫn chưa hết đà hướng đầu kia giao long cùng một đám cá chép đập xuống.“Không tốt”Cả hai đầu Giao Long đều giật mình kinh hãi, đồng thời há miệng phun ra hai đạo trụ nước, va chạm mấy lần mới hóa giải chiêu thức của Lão Hầu Gia.“Nhân loại này thật mạnh, chúng ta không phải là đối thủ”×— QUẢNG CÁO —Một đầu Giao Long sắc mặt kinh biến trầm giọng nói.“Xin hỏi các hạ là ai?”“Lão phu là ai các ngươi chưa đủ tư cách biết, mau gọi Giao Kim Thằng ra đây, nếu không đừng trách lão phu ra tay độc ác” Vũ Ninh Hầu lạnh giọng quát, không thèm cùng hai con Tướng Cấp sơ kỳ Giao Long giông dài.“Hừ các hạ mặc dù mạnh mẽ, nhưng chúng ta Kim Giao tộc cũng không phải quả hồng mềm mặc người khinh thường. Mọi chuyện dừng ở đây bọn ta sẽ không truy cứu, nếu không thì đừng trách…”“Trách con bà nhà ngươi, thật là lắm miệng” Lão Hầu gia tựa hồ mất hết kiên nhẫn, ngưng tụ thành hơn trăm thanh kiếm niệm, tung bay giữa bầu trời.Mà ngay lúc lão chuẩn bị ra tay, thì Kim Giao Tộc chỗ sâu chợt vang lên một âm thanh suy yếu: “Vũ Ninh Hầu mời hạ thủ lưu tình, Kim Giao Lục, Kim Giao Thanh mau mau dẫn con cháu trở về, các ngươi không biết đang chọc giận bực nào nhân vật đâu”“Lão tổ” Kim Giao Lục cùng Kim Giao Thanh nhao nhao quay đầu, chỉ thấy một ông lão gầy gò, sắc mặt trắng bệch, trên đầu sừng rồng bị gãy một cái, đang chậm rãi đi tới. Ông lão này không ai khác, chính là mấy hôm trước ở Động Đình Hồ cùng Lão Hầu Gia giao thủ vị Giao Tướng kia.Chỉ là hắn bị Lão Hầu Gia hành hung lên bờ xuống ruộng, chạy về trong tộc thì trọng thương bất tỉnh, vốn định tĩnh dưỡng một khoảng thời gian, không nghĩ chưa được vài hôm Vũ Ninh Hầu đã